Có bao giờ anh đến ngồi
Đúng chỗ ngày xưa
Trong quán cà phê ngày xưa ấy
Bao nhiêu năm rồi
Một lần em qua đấy
Chợt nghe hồn xao xác chút heo may.
Một chút chạnh lòng thôi
Một chút chênh chao!
Cơn gió nhẹ gợn ao đời phẳng lặng
Như mặt trời hoàng hôn phai nhạt nắng
Bỗng chói ngời
Phút cuối
Dưới chân mây.
Mùa qua mùa
Từng chiếc lá vàng bay
Vẫn biết là không thể
Nhưng cứ muốn thời gian quay trở lại
Ta đã đi một đoạn đời xa ngái
Khi lạc mất nhau rồi
Mới biết kiếm tìm nhau!
Vườn xưa còn giữ mãi chút hương cau
Dẫu giông bão
Qua bốn mùa xao xác
Có con chim chợt nhớ vườn quay quắt
Mỏi cánh bay về
Đứng lặng
Giữa chiều phai.
Gửi ý kiến của bạn