Ngày mặt trời chết
Sự sống cuộn tròn trong chiếc áo
Một lần nữa, em lại ngủ trong bảy kiếp
Vẫn trong chiếc áo có màu Linh San
Có thể là những ngày bắt đầu tháng tư
Khi em đặt nỗi đau lên từng ngọn tóc mềm
Chảy xuống bờ vai
Như dòng sông Styx, chảy trong trong trí tưởng u ám của thần Hades
Em đặt nụ cười xinh đẹp lên gai nhọn
Để mơ về đại dương
Mơ về chàng Achilles đang chạy, mái tóc bồng bềnh như sóng
Tình yêu em không thể bị thương
Bình yên vỗ về
Dưới gót chân em
Êm dịu
Ngày mặt trời chết
Em đùa, chỉ là câu chuyện của những đứa trẻ muốn được vắt mình qua đỉnh núi hái tháng năm rong chơi
Hái thật nhẹ tênh tiếng cười
Hái con đường chầm chậm
Ngày ấy, kẻ chăn trăng ngậm tràn cỏ mật
Cầm máu cho mình
Lùa trăng vào thung lũng đêm
Ngày ấy, em khoác màu khăn sô
Cầu kinh bóng tối
Ép xác niềm tin
Chôn trên đỉnh núi tịch tà
Chiếc áo em
Cuộn tròn
Màu của Linh San
Em ngủ trong bảy kiếp
Bắt đầu từ mái tóc mềm
Chảy xuống
Như dòng sông
Như sóng vỗ
Như nụ cười đặt trên gai nhọn
Một bông hoa trắng muốt
Bình yên
Vỗ về
Gửi ý kiến của bạn