SÁNG NAY
Sáng nay
Mở cửa ra tôi thấy nắng rong chơi
Tôi thấy mặt trời tô son
Sau những ngày đắp chăn ngủ vùi
Mưa
Và con ong cũng bắt đầu đi hái mật
Mùa xuân
Sáng nay
Mở cửa ra tôi thấy đàn chim sẻ
Đang múa hát trên vòm cây
Con đường tưng bừng mặt người rạng rỡ
Những chiếc lá reo bay trong gió
Sau nhiều ngày nằm ủ rũ
Ngọn cỏ biếc xanh nâng niu giọt sương mai
Sáng nay
Mở cửa ra tôi thấy bầu trời xanh
Những đóa hoa trắng tinh khôi nở từng chùm trên bầu trời đầy nắng
Tiếng còi xe khắp phố
Các hàng quán bày biện
Cuối tháng 12
Nhộn nhịp
Sáng nay...
BÊN THỀM MÙA ĐÔNG
Thềm vắng
Ngổn ngang thương nhớ
Trên tay em,
Chiếc áo len lốm đốm ngã màu
Hoàng hôn buông trong chiều tà se sắt
Anh có về,
Em đợi...
Bao bận mùa đông
Bốn mùa dài,
Em thấp thỏm ngóng trông
Em gửi yêu thương vào câu thơ thinh lặng
Từng mắc lá vàng phai run rẩy
Gió mùa đông bắc về
Thiêu đốt,
Những ngón tay đan...
NGUỜI ĐÀN BÀ HÁT LỜI ĐÊM TRẮNG
Hun hút miền xa
bức họa trên tay người đàn bà đã cũ
người đàn bà
lặng lẽ
tựa vào đêm
Trên vách
ngả nghiêng
độc huyền cầm
ru xa
người đàn bà hát lời đêm trắng
bài hát ru đứt gãy
mùa đông
Lất phất mưa
hàng cây se sắt cuối mùa
phía chân trời thấp thoáng mờ sương.
TRÀN BỜ!
Con xem đài báo ở quê mình mưa lũ
Chỗ Cha Mẹ nằm có bị sạt lở không?!
Sát bìa rừng con nơm nớp không yên
Gió thốc ngược
Từng cơn quặn thắt
Giờ này nơi con đang mưa tầm tã
Đường về bị cắt ngang bởi cơn lũ tràn qua
Cha Mẹ ơi!
Bao ngày qua con lưu lạc phương xa
Từ ngày con đi...
Nghĩa trang buồn lạnh lẽo
Phần mộ Mẹ Cha rong rêu phủ bám đầy?!
Nơi đất người con thắp nén tâm hương
Nhờ cơn gió chuyển dùm đến mộ phần Cha Mẹ
Con sẽ về
Vì con còn lo bộn bề manh áo
Con sẽ về
Cha Mẹ hãy đợi Con.
Nguyễn Hữu Phú
Chúc mừng anh