Chia
chia cho em một đời tôi
một cay đắng
một niềm vui
một buồn
tôi còn cái xác không hồn
cái chai không rượu tôi còn vỏ chai
chia cho em một đời say
một cây si
với
một cây bồ đề
tôi còn đâu nữa đam mê
trời chang chang nắng tôi về héo khô
chia cho em một đời Thơ
một lênh đênh
một dại khờ
một tôi
chỉ còn cỏ mọc bên trời
một bông hoa nhỏ lặng rơi mưa dầm…
Không đề
anh trót để tình yêu tuột mất
xin em đừng tha thứ hay giận hờn
hoa li vàng cọ chân anh như nhắc
một chiều buồn sóng trắng biển Quy Nhơn
anh trót để em ra đi vô cớ
đến một ngày, không thể hiểu vì đâu
em hút bóng dừa xanh, vai khép gió
không bao giờ quay lại mối tình đầu
anh trót để ngôi sao bay khỏi cát
biếc xanh em, mãi chớp sáng vòm trời
điều Có thể đã hoá thành không thể
biển bạc đầu nông nổi tuổi hai mươi…
Đôi lời với anh
biết anh chẳng thích đâu
lông mày em mải kẻ
- đừng trách em, anh nhé
dù không phải lần đầu
biết anh chẳng thích đâu
em đi cao đôi guốc
- anh ơi, xin đừng trách
ngã rồi em sẽ quen
biết anh vẫn dễ ghen
em đi cùng bè bạn
- anh ơi, xin đừng giận
bao việc, cần không anh.
biết anh thích màu xanh
em mặc màu áo đỏ
- đừng trách em, anh nhé
em không muốn dối mình
… khi mọi điều anh thích
em dễ dãi vâng lời
thì hai ta lúc ấy
chỉ còn… mình anh