Vẫn còn góc nhỏ riêng ta
Dương xỉ xanh
Lá liễu khô
Cỏ dại
Thế giới bạo tàn chưa nhiễm bờ môi thơm mềm mại
Anh hôn em
Nắng tắt
Chiều bồng bềnh ...
Mặc chiến tranh
Mặc chú dế nỉ non chân mộ cổ
Mặt trời cô đơn nức nở cuối trời xa
Đêm thức trắng
Lăng xăng đèn đom đóm
Tay tham lam líu ríu thịt da hườm
Cái góc nhỏ dậy mùi răng môi lông tóc
Đêm riêng ta
Quên thế kỉ mù lòa
Rồi bất chợt
Những ô lá trở mình run lẩy bẩy
Mái tôn nhà ai cất tiếng ới nhau
Mưa
Mưa
Mưa
Trần truồng thời tuổi dại tắm mưa
Cả thế gian lùi về tiền sử
Từ chối phận người
Loay hoay cành lá
Hồn run run nhòe hẳn vào nhau
Rồi ta khóc, lòng đau như mặt đất
Như hang động khóc rừng xưa rực cháy
Như ngày mai
Nhớ lại một chiều xaGửi ý kiến của bạn