trong bầu ngực nhỏ em
nghe sao là tĩnh lặng!
giữa ánh nến ngập ngừng
em là mặt gương soi
điều xa xôi em hỏi
anh chẳng thốt nên lời
bóng trăng vừa bốc cháy
một vũng đời không đáy
và chúng mình buông trôi
cho anh lời cay đắng
ướp mật hương ngọt ngào
nghe như từ tiền kiếp
ta nợ nhau lâu dài
mùa sen bao giờ nở?
lời thầm thì chiêm bao
em yêu màu vàng cúc
em yêu trắng linh lan
bình hoa thức trời sáng
dẫu mưa ngoài u ám
em ngồi dáng bình an
Đặng Phú Phong
Đặng Phú Phong
Gửi ý kiến của bạn