(Tiếp theo và hết)
Ở lãnh vực sinh hoạt truyền thông, báo chí của con người “ngoại khổ” Vũ Tài Lục, nếu không tình cờ gặp nhà báo Nguyễn Mạnh Cường, tôi không hề biết rằng, họ Vũ còn có một thời gian điều hành nhật báo Lập Trường vào đầu thập niên 1970, trong vai trò chủ nhiệm mà, nhà báo Nguyễn Mạnh Cường được mời vào vị trí tổng thư ký. (1)
Tuy nhiên, ấn tượng sâu đậm nhất mà họ Vũ để lại trong tôi, ngay tự những năm tháng quê nhà, là kiến thức, tầm hiểu biết sâu, rộng của ông, ở nhiều lãnh vực khác nhau; nhất là lãnh vực chính trị. Tới hôm nay, dù đã trải qua mấy chục năm, mỗi khi đọc lại những trang sách có tên “Huyền Thoại Trương Lương,” mở vào tác phẩm “Thủ Đoạn Chính Trị” của Vũ Tài Lục, tôi vẫn còn khâm phục về những nhận định, phân tích bất ngờ, khác hẳn những ghi nhận của những học giả khác về nhân vật Trương Lương, một trong “Tam kiệt” xây dựng cơ đồ nhà Hán, trong cuộc tranh hùng Hán-Sở của lịch sử Trung Quốc nhiều nghìn năm trước.
Dưới dây là những dòng chữ của tác giả cuốn sách nổi tiếng “Thủ Đoạn Chính Trị” mà thời gian hoàn tất được ghi là “20 tháng 7, 1968”:
“Cách đây hai ngàn một trăm tám mươi năm, vua nhà Tần là Doanh Chính thống nhất Trung Quốc, tự hiệu là Tần Thủy Hoàng, ngụ ý muốn bảo cho người đời hay rằng dòng họ nhà ông sẽ đời đời cai trị Trung Quốc. Nhưng chưa trọn mười lăm năm và truyền nhau chưa hết hai đời thì nhà Tần đã bị lật đổ. Huyền thoại Trương Lương ra đời trong khung cảnh lịch sử này. Trương Lương là con cháu dòng dõi của nước Hàn (một trong sáu nước bị nhà Tần thôn tính.) Cha ông của Trương Lương đã năm đời làm tể tướng nước Hàn. Khi Hàn bị Tần diệt, Trương Lương liền đem hết sản nghiệp của mình đi tìm một thích khách để ám sát Tần Vương. Đến nước Triều Tiên làm Lương Hải Quân, Trương Lương gặp một dũng sĩ với sức muôn người không địch, có thể múa đôi chùy nặng chừng năm trăm cân nhẹ như người thường cầm hai chiếc quạt. Trương Lương cùng người dũng sĩ liền về Bác Lãng Sa, đón Tần Thủy Hoàng đi săn ở đây mà giết. Kết quả quả chùy ngàn cân đã đập nát chiếc xe giá không có Tần Thủy Hoàng ngồi trong. Chết hụt, Tần Thủy Hoàng ra lệnh tầm nã Trương Lương. Khắp nơi mật vụ bủa lưới. Việc làm kinh thiên động địa kia khiến cho nhân dân khắp nơi tán tụng. Trương Lương còn trẻ lại làm việc động trời nên chỉ trong ít ngày Trương Lương đã trở thành một vị thiếu niên anh hùng, người của thần thoại trong đầu óc nhân dân. Nhưng trước mắt nhà chính trị, trước mắt những con người lão luyện giang hồ thì công việc ném chùy ở Bác Lãng Sa của Trương Lương chẳng qua chỉ là một hành vi vung kiếm vươn người lên mà quyết đấu của kẻ thất phu, chỉ là một thứ anh hùng chủ nghĩa cá nhân thoát ly quần chúng không có tổ chức. Với hành vi đó thật khó lòng mà lật đổ cả một bộ máy bạo ngược của nhà Tần, khó lòng đương nổi với cuộc cách mạng có trăm đầu ngàn mối. Tuy nhiên, họ cũng nhận là cái phẩm chất thanh niên của Trương Lương thật là đáng quý. Tấm lòng yêu chánh nghĩa nhiệt thành, lương tâm sáng rọi muốn cứu đời, cứu người là những chất liệu nếu đem rèn đúc với sự hiểu biết nữa thì phải thành thứ vũ khí đạp đổ bạo Tần…” (Nguồn: Nguyễn Kim Vỹ, người tạo E-Book “Thủ Đoạn Chính Trị” của Vũ Tài Lục)
Từ kết luận “Tấm lòng yêu chánh nghĩa nhiệt thành, lương tâm sáng rọi muốn cứu đời, cứu người (của Trương Lương) là những chất liệu nếu đem rèn đúc với sự hiểu biết nữa thì phải thành thứ vũ khí đạp đổ bạo Tần,” tác giả đưa người đọc tới gặp một nhân vật tên là Hoàng Thạch Công – – Người thử thách rồi “rèn luyện” Trương Lương thành một quân sư tài ba để giúp Lưu Bang sau này! Nhưng, đó lại là một nhân vật theo họ Vũ, vốn không có thật!
Vậy, những gì Trương Lương học được là từ đâu? Bởi ai?
Tác giả “Thủ Đoạn Chính Trị” giải mã bí ẩn này bằng một nhận định mới mẻ, độc đáo:
“Hoàng Thạch Công hoàn toàn là một huyền thoại, Hoàng Thạch Công chính là bản thân lịch sử hiển hiện thành người dã sử để tô điểm thêm cho cái tài an bang tế thế tột bậc của Trương Lương. Cuộc đời và sự nghiệp của Trương phải có Hoàng Thạch Công thì mới thành tựu được. Mười ba năm sau vụ ám sát Tần Thủy Hoàng là mười ba năm Trương Lương theo học thầy Hoàng Thạch Công, nhưng ông thầy đó lại không có thực. Vậy thì lời dạy trong mười ba năm ấy đúng ra là lời dạy của lịch sử, của thực tiễn đấu tranh…” (Nđd)
Họ Vũ nhấn mạnh từ một thanh niên với lý tưởng, lãng mạn, Trương Lương được “lịch sử” dạy rằng:
“Lề lối tác loạn vô chính phủ và khủng bố không đủ khả năng để tiêu diệt guồng máy thống trị bạo Tần (…) Lúc Trương Lương cúi xuống nhặt dép cho ông lão rồi quỳ xuống xỏ dép vào chân người lạ, chính là lúc mà Trương Lương đã từ bỏ hẳn cái học vô ích của mình từ trước đến nay, dứt khoát hẳn với cái thân phận danh gia tử đệ ra mặt đứng vào cái thế chính trị mới để lao vào cuộc đấu tranh thời đại của thân phận áo vải làm hoàng đế sau này là Lưu Bang…”
Cảnh cúi xuống xỏ dép cho Hoàng Thạch Công của Trương Lương, khiến họ Vũ Tài Lục trực nhớ: “Cảnh ấy cũng tựa như cảnh Trifimo trong vở kịch Ciseraie (Tchekov) đánh chiếc xe troika dời bỏ khu rừng cũ để vào cuộc đời mới, cuộc đời mới của Trương Lương là trở nên một tay chính trị nhà nghề, thoát bỏ hẳn cái xác chính trị dũng sĩ trước kia…” Cho thấy sở học và đọc sâu, rộng của họ Vũ.
Mời độc giả xem Điểm tin buổi sáng Thứ Sáu, ngày 9 tháng 12 năm 2016
Tôi đồ rằng, tác giả “Thủ Đoạn Chính Trị” nghĩ trích dẫn chuyện xưa, chưa đủ giúp người đọc thấy được đâu là bản chất thực của chính trị (?) Nên vẫn ngay ở phần dẫn nhập, họ Vũ đã đề cập tới chuyện ngày nay, mới tinh rong, còn nóng hổi (2) là chuyện Tổng Thống J.F. Kennedy bị ám sát ở thành phố Dallas – – Không lâu sau, là cái chết tức tưởi của người em ruột: Thượng Nghị Sĩ Robert Kennedy. Tác giả cũng đề cập tới cái chết của lãnh tụ kháng chiến Ché Guevara, khiến “Cả thế giới vô sản Nam Mỹ xót xa vị anh hùng đáng kính của họ…”
Nhưng, sự thật, theo tác giả “Thủ Đoạn Chính Trị” thì “…trong bóng tối đã hiện ra một tập hồ sơ C.S. trong đó có ghi việc cần thiết của Đảng là phải làm sao cho phe tư bản thủ tiêu Ché. Lịch sử xưa nay có cả trăm ngàn câu chuyện tương tự.” (Nđd)
Rồi, họ Vũ kết luận:
“Trên lý tưởng thì chính trị hiện ra với những bộ mặt thiện ý, quang minh và chân lý. Còn thực tế chính trị lại trái hẳn: thống trị thay cho thiện ý, sách lược thay cho quang minh và quyền lực thay chân lý. Rõ rệt đến nỗi người ta có thể nói rằng thống trị, sách lược và quyền lực là mặt phải, còn thiện ý, quang minh và chân lý là mặt trái mà thôi.” Nđd)
…
Vì giới hạn của trang báo, tôi chỉ xin trưng dẫn vài ghi nhận cho thấy tính uyên bác của học giả Vũ Tài Lục, ở lãnh vực chính trị, mà có thể nhiều người không để ý. Riêng những lãnh vực còn lại như Tử Vi hay Tướng Mệnh học, với tôi, vốn là sở học mà, hầu như không ai thấy cần phải đặt câu hỏi về công trình thâm-cứu của ông.
Do đấy, tôi trộm nghĩ, sự ra đi vĩnh viễn của ông, khó ai có thể thay thế.
(Calif. Tháng Giêng 2016)
________
Chú thích:
(1) Nhà báo Nguyễn Mạnh Cường hiện cư ngụ tại quận hạt Orange County, miền Nam California. Ông là khuôn mặt quen thuộc trong nhiều sinh hoạt cộng đồng ở địa phương này. Nhật báo Lập Trường mà ông Cường cộng tác, không liên quan gì tới tuần báo Lập Trường XB mấy năm sau, ở Huế. (Số đầu tiên phát hành tháng 3.1964, nhà báo Vương Hồng Anh cho biết.)
(2) Lưu ý: Thời gian Vũ Tài Lục hoàn tất cuốn “Thủ Đoạn Chính Trị” cũng là lúc bi kịch dòng họ Kennedy mới xẩy ra.