Nằm xuống đây đi em
một lần một lần thôi
vì sau đó
ai cấm chúng mình nhìn nhau như người khác xứ
giọt lệ nào rồi cũng sa
như đôi mắt em
tôi đã bảo chỉ để nhìn và khóc
nằm bên nhau bên nhau
đâu cứ gì phải chung đụng
cũng chả cần ghé môi hôn
khi xác đời đã nguội
khi khát khao không đủ nhắc tay ôm
nằm xuống đây đi em
thảm cỏ và chân trời xanh
gặp nhau ở lần ranh đó
trong khi anh và em
thân cạnh thân mà lòng lại vô cùng chua xót
bởi đã thấy từ lâu
hạnh phúc là mồi nhử
mắc ở móc câu đời
anh mưu toan bao lần nuốt chửng
em run lên bao lần tưởng đã nắm trong tay
nằm xuống đây đi em
rồi, mai kia xa nhau vĩnh viễn
anh, một trời gió thổi
em, một trời mưa mau
lúc ấy, chúng ta sẽ nghĩ về nhau như đã chết
trong tiếng ngân dài thấu hư vô
lá cỏ sắc cứa chân người dò dẫm
lúc máu anh chảy ra
đã dễ gì em mường tượng
cuộc tình ta không có tỳ vết gì để nhận diện
từ trái tim anh nhịp đập không đều
nhưng chưa một lần anh mở phanh ngực anh
cho em thấy sự thật tận cùng bỉ ổi
trí tưởng nào thoát khỏi vòng hệ lụy
ngoài tầm tay ta đã có gì hơn
nằm xuống đây đi em
những nụ hôn vô nghĩa
khi đôi môi chúng ta đã cùng hết máu
mộng ảo cũng cọc còi
đời sống đã xuống thang
bằng tất cả tay chân
tôi liều lĩnh leo đến đỉnh đầu tuyệt vọng
nằm xuống đây đi em
tôi muốn xin một điều hơi khó nói
một đứa con
một đứa con không phải để làm tin
cuộc tình này có bao giờ tôi nghĩ là cần phải đánh dấu (như mặt em phải có nốt ruồi)
một đứa con, một đứa con
không để nối dài sự sống
vì sự sống là cái gì lén lút
khi chúng ta đã tự rứt đứt dây đời
cho tôi xin, cho tôi xin
một điều hơi khó nói
một đứa con
không phải để tiếp sức cho ta
lúc lòng đã cam đành thất chí
cũng không phải để nó xài tiêu đời bạt mạng
hay ngồi so tay chân
đến mãi vẫn còn thừa
nằm xuống đây đi
đôi mắt em tôi đã bảo chỉ để nhìn và khóc
đứa con ta
chính là sự kéo dài của giòng chua xót ấy
kéo dài thêm một kiếp có là bao
1967