nuốt trọng chính mình, như ngọn lửa
cháy một tôi: kẻ tự lột da
nhìn em: chảy máu trong yên, ắng
nghe giữa bọng cây: rộ, đóa hoa.
hãy như đêm: nhắc nhở tôi vực, thẳm!
tôi không hề đòi hỏi
lúc nào em cũng phải là hoa
hãy như gai
(cho tôi thấy chính mình cuối mắt.)
tôi không hề đòi hỏi
lúc nào em cũng phải là bướm
hãy như sâu rọm
(nhắc nhở tôi:
-cuộc đời: lởm chởm. lôm côm.)
tôi không hề đòi hỏi
lúc nào em cũng phải là gương soi
hãy như đêm
(nhắc nhở tôi:
- vực thẳm.)
như tôi mãi là tôi
dẫu sống bao lâu
cũng không khứng hết
những lời nguyền của quỷ.
cảm ơn, em: bánh-bổi-trời.
Gửi ý kiến của bạn