khi về hồn lụn bấc khêu
những chân cỏ sớm vàng rêu áo người
nhang tôi thắp nén đưa đời
phố rưng rưng cũ, thềm nguôi nguôi, thềm
dấu chim trên phím tượng buồn
thành cau vết cứa, vạt sương lá ngoài
tưởng người sau mỗi cơn vui
khuya hiên gió cởi vẫn đôi giày, còn
tìm người mưa cũng sang luôn
tóc thưa gió tạt hồn ngang vách nằm
chiếu che giường mọt, bóng thầm
ngó ra ly tách chia phần bàn, lu
góc đời bụi phủ ơn xưa
ngỡ bầy dơi động hàng mù u tôi
chưa gần nghe đã xa xôi
những chân cỏ sớm vàng thôi, áo người
1974
Gửi ý kiến của bạn