
khi người ném đời cho bão táp,
tôi chọn cho mình một nhánh sông.
khuya khua vỡ bóng cây chung nghiệp.
vũng tối trôi cùng tôi / biển đông.
khi người ngửa mặt neo thương tích,
tôi chọn cho mình đêm. thủy tinh.
tóc thơm hương cũ. môi tiền kiếp.
nước mắt không mầu / tôi / chảy nghiêng.
khi người đứng trên triền dốc / ngược,
tôi chọn cho mình: tâm tịnh yên.
thời gian sẽ lắng như trầm tích.
ký ức tôi: bầu ngực thiếu niên!
khi người chở buồn xuôi. cuối mắt,
tôi chọn buôn hàng chuyến: nỗi đau.
đường xa, ai gánh sầu tôi / mỏi?
khung vải lên màu nâu. xót nhau!
khi người chọn lửa. rừng nguyên thủy
tôi nhớ cội nguồn tôi là chim.
trở lui. tôi thấy tôi thân thiết:
- quỳ dưới chân người: môi / mắt / riêng.
khi người chọn làm cơn lốc / dữ,
thơ ấu tôi là tâm bão / đen.
ngỡ em cúi xuống. em như mẹ (?)
- mẹ đã xa! và, ai sẽ quên?!!!
Du Tử Lê.
* Mẹ Đã Xa - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Tịnh Hiếu
2. -Nhắm mắt lại, thử tách riêng chỉ để nghe giai điệu, tôi thấy nó cũng đã hoàn chỉnh về cấu trúc của một ca khúc độc lập rồi (AA’-BB’-AA’), cứ nghĩ là Nhạc có trước Lời cũng có thể lắm?
-Người viết có khuynh hướng giữ gìn bài thơ đến từng câu từng chữ.
-Mà bước đầu thì ai chả vậy, chỉ sợ mai này có tên có tuổi rồi thì anh lại nghĩ là mình có quyền cắt xén, thêm bớt, hay đổi cả tựa của bài thơ nữa? trừ khi anh đã có tham khảo, hay hội ý với chính tác gỉa. (Diệu Huê)
-Ca khúc “Chiều” của nhạc sĩ Dương Thiệu Tước, phổ từ bài thơ “Mầu Cây Trong Khói” của Hồ Dzếnh, có thay chữ “huyền” cho chữ “xanh”: (Khói xanh bay lên cây…)
-Đều là vần bằng, nhưng chữ có “dấu huyền” tạo cho nét nhạc uyển chuyển và sâu sắc hơn. Nhưng họ đã là các bậc thầy rồi.
-Còn các em, bước đầu mà nét nhạc nghe thuận tai như vậy cũng đã là khá.
-Người ngoại quốc nghe người mình nói tiếng Việt, họ cứ khen là hay, líu lo như chim hót, có lẽ do các âm trầm bổng lên xuống của các dấu Sắc, Huyền, Hỏi, Ngã, Nặng?
-Các em may mắn đang chạm tới một người thầy về chữ nghĩa. Các chữ và các dấu trong tiếng Việt được ông cân nhắc sắp xếp cho khác thường, nhờ vậy đọc lên nó không đều đều, bình ổn như một bài thơ thường, mà nó đã chất chứa đầy đủ cả tiết tấu lẫn giai điệu của nhạc trong đó rồi.
-Do đó, bài thơ “Mẹ Đã Xa” đã không cần phải thêm bớt hay thay thế gì cả, mà các em chỉ cần chọn lựa các nốt nhạc cao thấp, sao cho tiệp với các chữ trong bài thơ là xong.
-Cũng vô tình, các em đang nối gót nhà thơ giúp cho người ngoại quốc nhận ra sự khác biệt giữa ngôn ngữ và âm nhạc của mình với các nước khác.
-Đó cũng là một phần bản sắc của một dân tộc, mà những vị có trách nhiệm và các Thầy Cô trong các trường Việt ngữ luôn nhắc nhở các em nên hãnh diện và gìn giữ nó. (Kiều Thu)