tôi hiện hữu
sống sót nổi tới nay
phần lớn một số
các từ "mũi nhọn"
"xung kích"
và các nhà thơ giống tôi
đã bị ma bắt
quỉ tha/những đường cụt hiện thực
dẫn
đi cho tới tuyệt tích biến dạng
nhiều người bắt đầu cho tôi cường điệu
nhưng-không đúng đâu(!)
phải nói
ngôn ngữ mang tính cách phong trào
máng đầu môi
chót lưỡi
đối với tôi vừa huyễn hoặc
vừa có hình cụ thể của một tỉnh lị phía bắc
thế nên
.. hiện tiền
i các điều tiên liệu
tỉ như: số phận-nó khiến tôi sống
như hôm nay
nhằm để nhận chân hết thảy ý nghĩ đề xuất từ tôi phọt ra
chúng có lúc co
lúc giãn
yah-tôi hết còn
hở chút giở từ điển
hở chút lao lực
có buồn cười không chứ
một
nhà thơ-luôn ở trong dòng chảy bi kịch
dị thường
và mọi người khỏi mường tượng
cũng thấy
tôi chả làm gì nơi cái dòng chảy ấy
tuy nhiên lại bốc hơi
bất kì lúc nào
tôi-chính nhà thơ ấy
cùng với thi ca của tôi
cũng vậy
.. sẽ bốc hơi nốt
còn lại ư(!) mỗi cái tên (hi vọng nguyên si!)
giờ đây
chả thiết tìm chi-cật ruột
hòng phê bình "nền tảng hôm nay"
lỗ thủng lịch sử
một cách khách quan
tôi đâm cộc cằn
cộc
nhiều đến nổi-đầu
mình
tứ chi
nom khá siêu thực
hở chút-lên tiếng-rất thực lòng "tôi
đang hoài nghi cái gọi kho tàng
kách mệnh
đồ sộ
mà dân gian
bất kể khi nào(!) đều có thể tìm đến
bươi
móc!"
..
Gửi ý kiến của bạn