Về
Hoa đào rụng hết nhiều bông nhưng vẫn chờ tôi dăm đóa lặng lẽ
Tôi áp tai vào nụ cuối
Nghe như Napoleon nghiêng tai nghe xác ướp Pharaon Ai Cập
Vô thanh nhưng đầy xúc cảm
Tôi về
Nơi nào cũng về
Từ lúc về với đời
Lúc về Mỹ
Lúc về Việt Nam và lúc về với đất
Đi là bước chân
Về là yên nghỉ
Ngắn dài như chấm phẩy thật thường. yên.
Trên đồi hoa trỗ bông
Trên đồi hoa trỗ bông
Trận gió lạc vô tình
Anh đào rơi rụng hết
Bàng hoàng thu hay đông
Rụng xuống đi hoa xuân
Cho ta chẳng nợ nần
Cho em cười mây trắng
Ngực em tràn thanh tân
Tháng tư trời sao lạnh
Chiều viễn xứ mong manh
Đá lăn hồn vực dậy
Nhớ người thèm trăm năm
Trên đồi hoa trỗ bông
Nhớ quá cây ngô đồng
Mưa chiều rơi gánh mẹ
Buồn buồn mẹ vời trông
Xa thật xa âm vọng
Tiếng võng đưa ca dao
Ôi trẻ thơ mộng mị
Còn chỗ nào trăng sao.