Anh làm thơ lưu giữ ngôn từ cho mưa
Và mắt em thắp bạch kim trong đêm
Không thể đi ra khỏi cơn mưa khi mắc sợi tóc em
Ấy thế mà có thể rồi quên
Ta đã quá nửa đường nhưng ngày đã tàn
Hẹn lần sau sẽ sang bên kia núi cát vàng
Hẹn lần sau sẽ thu sang
Cùng chèo thuyền hái sen bên hồ Tiên
Ấy thế mà có thể rồi quên
Một đêm xa xăm nhiều đêm xa xăm mờ ảo dấu nằm
Ngong ngóng một xa xăm nữa trở về
Hẹn lần sau
Hẹn lần sau nữa
Ấy thế mà có thể rồi quên
Lần sau anh sẽ đưa em lên mây
Trên mây có lâu đài ái tình
Em cười nói yêu anh
Nhưng không có một lần sau nào nữa
Em đã lặn vào nếp gấp của hoa hồng.
Hà Nội, 19.9.2010
NGUYỄN TRỌNG TẠO
Gửi ý kiến của bạn