Thể theo yêu cầu của một số bạn đọc, thân hữu, chúng tôi mở thêm cột mục “Ở chỗ nhân gian..” không hoặc… có thể hiểu. Một thứ “Đoản văn nhiều người viết.”
Bạn đọc, thân hữu có thể gửi vào cột mục này, những đoản văn viết về một kỷ niệm, một hình ảnh, một rung cảm sống lại từ một ca khúc, một bài thơ, một truyện ngắn, dài…Thậm chí một bâng khuâng hay, nỗi buồn vu vơ…
Tóm lại, “Ở chỗ nhân gian…” là cột mục của bất cứ một đoản văn nào mà bạn muốn phổ biến, để đi tìm một / những đồng cảm nào đó.
Và, giờ đây là lúc, bạn có thể “lên đường” với chúng tôi. Trang nhà dutule.com
Trân trọng.
* Bài vở xin gửi về dutule@dutule.com
===========================================

NGUYỄN HẠNH NGUYÊN - Vài cảm nhận khi đọc blog của Đoàn Nhã Văn
Cách đây khoảng một tháng, tôi được một người bạn giới thiệu blog của anh Đoàn Nhã Văn. Tuy là một blog văn chương cá nhân nhưng tôi thấy có nhiều thư mục phân chia rõ ràng và lượng bài vở khá phong phú. Điều này khiến tôi rất có thiện cảm.
Thật ra không phải bây giờ tôi mới biết anh. Cách đây hơn một năm, tôi đã biết đến tên tuổi của anh qua bài tiểu luận mang tên “Truyện ngắn của Trần Vũ : nhảy dựng ngang trời thế đá tung”.
Khi đó, tôi mới bắt đầu tiếp cận sáng tác của một số tác giả hải ngoại và cũng chưa có điều kiện đọc hết tác phẩm của nhà văn Trần Vũ. Tuy nhiên, bài viết của anh Văn về truyện ngắn của Trần Vũ đã thật sự gây ấn tượng cho tôi. Ấn tượng ngay từ những dòng văn mở đầu cho đến khi câu kết khép lại.
Sau này, tôi biết có không ít tác giả viết tiểu luận phê bình về truyện ngắn của Trần Vũ nhưng sự đánh giá của tôi về bài viết của anh vẫn không thay đổi. Đó là một bài tiểu luận thành công, tiếp cận được nhiều điểm đặc sắc trong truyện ngắn Trần Vũ. Đồng thời, bài viết cũng hé lộ niềm đam mê văn chương và vốn kiến thức của người viết. Có lẽ, niềm yêu thích và mong muốn tìm hiểu về tác phẩm của Trần Vũ nói riêng và văn chương hải ngoại nói chung nơi tôi được bồi đắp thêm từ bài viết ấy của anh.
Đọc trang blog văn chương của Đoàn Nhã Văn, tôi không đọc một lúc. Thường là một lần, tôi đọc một bài. Tôi muốn đọc chậm để cảm nhận, để hiểu rõ hơn về những gì anh viết. Dù anh khiêm tốn nói rằng : tôi chỉ là một người viết nghiệp dư. Song tôi thấy anh có không ít bài phê bình, điểm sách, giới thiệu tác phẩm sắc sảo, đầy tính thuyết phục và thú vị.
Tôi chúc anh sẽ tiếp tục gặt hái nhiều thành công trên con đường chữ nghĩa anh đã lựa chọn. Như sự minh chứng cho những gì anh muốn khẳng định về mình không phải chỉ với “Phác thảo 15 chân dung chân dung văn học” mà nhiều hơn thế nữa.