Tranh Đinh Cường
Thức dậy biếng lười trong buổi sáng tinh tươm đến lạ
thấy áo quần xốp hơn và mái tóc cũng bồng hơn
bên trong búp sen là mùa hạ chớm buồn
bung nở hoang vu không lý lẽ
lúc này em đang hình dung
ngàn mắt nâu lộ ra từ thớ vỏ
ngước nhìn em chằm chặp
còn anh chưa khi nào nhìn em thật lâu
lúc này em mặc sức hình dung
sự tỉnh giấc của chúng mình đang từ từ vỡ lẽ
buổi sáng tinh tươm đi dạo trong đế giày
kéo lê tháng ngày mỏi mệt
anh khuyên em hãy chải đầu
vì mái tóc bồng trong phút chốc có thể rối tung vì gió
vì mọi thứ có thể sẽ bủa vây chúng ta từ phía ngoài ô cửa...
nhưng em đang nghe một bản nhạc không lời
sự mặc cảm trôi vòng quanh buổi sáng
Gửi ý kiến của bạn