Cửa xe taxi bật mở trước cổng bệnh viện. Một con bé mặt non choẹt, lóng ngóng ẳm đứa bé còn đỏ hỏn bước vào. Anh nén tiếng thở dài, đánh lái.
Con bé này cũng hệt con bé trước. Thoạt đầu nó xin chạy đến quận X. Sau lại đổi sang Y. Rồi bất thần xin dừng mua thuốc.
Anh bình thản nhìn nó chạy mất hút vào con hẻm cạnh pharmacie.
Đoạn anh bước ra, tiến đến phía sau, dịu dàng ẵm đứa bé lên ghế trước, cạnh mình, ràng dây cẩn thận.
Rồi chạy một mạch đến cô nhi viện.
2. NGÂY THƠ
Trước cổng casino, hai linh hồn vất vưởng gặp nhau, ngậm ngùi tiếc nuối:
- Khi chưa biết nơi này, chúng ta đều rủng rỉnh giàu sang, đâu thân tàn ma dại.
Linh hồn có vẻ hiền hơn gãi đầu thắc mắc:
- Mà lạ nhỉ, tao đã quan sát kỹ, bọn chúng không hề gian lận, sao tụi mình vẫn cháy túi?
- Haha, thằng ngu này đến chết vẫn ngây thơ – linh hồn kia bật cười sặc sụa – Bây giờ tao có 1000 tỉ, mày có 1 tỉ, nếu sát phạt nhau thì thằng nào chết trước, nói đi?
3. HÀNG HIỆU
Một lần không cưỡng nổi ước mơ sở hữu hàng hiệu, chị dốc tiền mua một chiếc túi tuyệt đẹp. Ngày ngày chị đều lấy túi ra mân mê ve vuốt lớp da bóng mượt của nó rồi cất kỹ như thể báu vật.
- Sao chị mua mà không dùng? – Em thắc mắc.
- Áo quần, giày dép chị không xứng em ạ.
- Thì chị mua đồ hiệu luôn!
Chị lại bấm bụng lần nữa, song cuối cùng vẫn không dùng bất cứ món nào mà hoang mang:
- Chả
nhẽ chị phải thay đổi hoàn toàn con người mình chỉ để xứng tầm với hàng hiệu hả
em?
4. TIỀN BỐI
Grừmm... grừmm…
Tiếng rú xe xé toạc màn đêm, các yêng hùng gập người lao vút. Hắn dẫn đầu, miệng cười đắc thắng.
Chợt có bóng người băng ngang phía trước buộc hắn phải bẻ lái.
“Rầm!” Một âm thanh khủng khiếp vang lên.
Hắn mở mắt khi gió rít bên tai, phía sau đầu nhói đau, ẩm ướt. Một người xa lạ đang chở hắn vun vút trên con đường tăm tối âm u không một bóng người.
- Anh là ai vậy? Hắn thì thào.
Một giọng nói lạnh lẽo cất lên:
- Anh
cũng như chú mày, nhưng đã đi trước khá lâu!
5.
THẦN
TƯỢNG
Cầm một xấp thư dày trên tay, người quản lý ngập ngừng tiến đến nàng – vẫn đang ngồi trầm tư trước bức ảnh một người đàn bà quê mùa luống tuổi:
- Em à, có một cô bé mồ côi rất ngưỡng mộ em, tha thiết muốn gặp em vì…
- Vì em là một ngôi sao vươn lên từ nghịch cảnh mồ côi? Nàng bật cười chua chát trong khi anh cúi đầu lặng im.
- Em mệt mỏi với vai diễn này rồi. Anh đã cố vấn cho em kịch bản lâm ly này thì hãy xử lý giúp em đi!
Rồi thốt nhiên giọng nàng òa vỡ:
-
Còn em giờ chỉ muốn
về quê một lần nữa để tìm cho được mẹ, để xin mẹ tha thứ về “cái chết” mà em đã
tuyên cho người!
6. DIỆU KỲ
Thuở học trò, nàng để ý chàng lớp trưởng tài hoa viết tay trái và vẽ rất đẹp. Thế là nàng âm thầm luyện tay trái và học vẽ để tâm đầu ý hợp với “ai kia”.
Thời sinh viên, nàng lại thầm yêu một chàng có ngón đàn tuyệt diệu, thế là nàng tập sáng tác nhạc để may ra có chút tương đồng.
Lúc đi làm, nàng lại tương tư một anh chàng hiếu thảo rất mê những món ngon do mẹ nấu.
Tuy chẳng có mối tình nào thành, song giờ đây nàng viết được hai tay, vẽ đẹp, đàn hay, sáng tác nhạc và nấu ăn ngon.
Tình yêu thật diệu kỳ.