Nhớ
Ta nhớ hồng như cây nhớ quả
Nhớ màu môi, màu mắt, màu cười
Cái núm cau em vẫn còn trinh bạch
Như trăm năm chưa đụng tay người
Ta nhớ hồng là ta nhớ dáng
Dáng cao cao con gái xuân thì
Đôi chân sáo thon dài suối chảy
Chảy giữa lòng ta, cơn mê si
Ta nhớ hồng là ta nhớ nụ
nụ cười duyên má lúm đồng tiền
rủ ta vào cơn mơ diễm tuyệt
Ta cất công dệt chuyện thần tiên
Ta nhớ hồng nay em quá xa
Xa như từ cõi thơ với thực
Xa như từ ta đi lạc đường
Em có hiểu lòng ta đau nhức
Ta nhớ hồng như dương nhớ âm
Ơi cuộc tình như chim cắt cánh
Biết còn bay trong bão tố không
Mà ta vẫn hoài hoài níu giữ
Chung Một Nhánh Sông
Ta với người chung một nhánh sông
Dòng sông xưa nước chảy xanh dòng
Em đi qua phố ngày chan nắng
Tóc xõa bờ vai ngọt lịm lòng
Ở đó trời quê hương tương tư
Tuổi thần tiên và áo mơ phai
Bao năm ta vẫn nghe lời hát
Chim sáo bay chiều bình yên xưa
Em đi qua đời ta bao năm
Mắt em một thuở trời trăng rằm
Còn chút gì cho ta níu lại
Áo trắng và mây hồn nhiên bay
Ta với người chung một nhánh sông
Chảy vô cùng về mãi vô cùng
Cho em cón ngồi hong tóc gội
Cho ta còn hoài yêu em bao dung
Phố Chợ
Ta rong chơi giữa phố đời
gặp em bên chợ chạnh lời dấu yêu
chợ lòng ta vốn quạnh hiu
như con nước nổi một chiều thu mưa
mưa vội qua từ ngàn xưa
đời yêu dấu! đã cạn chưa chữ tình
phố qua một thuở bình minh
ta dong ruổi giữa bóng hình hài xiêu
dừng chân phố chợ buồn thiu
em quang gánh, đổ, bước phiêu linh, rồi
Trần Yên Hòa
Gửi ý kiến của bạn