CAO ĐẮC VINH - Khi Em Xa Nhà...

24 Tháng Giêng 201512:00 SA(Xem: 11965)
CAO ĐẮC VINH - Khi Em Xa Nhà...

 

Nhân ngày cuối tuần nghỉ lễ, em đi thăm con làm việc ở miền thung lũng hoa vàng. Xa nhau, em gởi anh vài dòng tin ngắn qua chiếc Iphone: 

- Ở nhà một mình mấy hôm rồi có nhớ Em không? Đi rồi đến đây mới hiểu là các con “lonely” và nhớ nhà lắm. 

Em đâu biết vài chữ trong lời nhắn lại dài như bức thư tình. Anh đọc đi đọc lại... cảm động chỉ vì một chữ “Em”. Danh xưng ấy bộc lộ cả một cõi lòng bởi nếu thiếu nó thì động từ đằng trước hẳn sẽ mông lung, mất đi nhiều ý nghĩa. Chỉ một chữ “Em” mà đã thức tỉnh mối tình mùa đông lạnh lùng đang yên ngủ. Viết được như vậy phải chăng câu hỏi cũng là tâm trạng của người hỏi? Anh đoán thế và trả lời em: 

- Khi xa mới thấy gần! Thỉnh thoảng nên xa để thấy gần nhau. Tâm lý nhân sinh sống gần mà cư xử như đang ở xa nhau, yên ả vô tâm lúc mất rồi mới tiếc thì đã muộn! Tình cảm sinh ra và luôn ẩn hiện trong bóng tối vì con người so đo, sợ sự thật. Phương cách giúp nó hiện ra ánh sáng là chánh niệm. Chánh niệm chính là những khi xa nhau cách mặt rồi nghĩ về nhau tựa như người thiền nhắm mắt để lòng chăm chú hai động tác “thở vào, thở ra”. 

Quan tâm sẽ dễ nhận thấy sự chân tình nhưng đầu nguồn sinh lực làm cho họ nhớ nhau vẫn là tình yêu. Có tình yêu thì dù xa mặt cũng không cách lòng. Hiểu tâm tình đó thì em tự biết mấy ngày qua, anh cô đơn, nhớ em cỡ nào rồi! Những điều này đàn ông thường hay giữ kín vì khó thổ lộ. 

- Qua câu kế tiếp, em viết thiếu mất chủ từ nhưng vẫn êm ái vì chữ “Em” anh đã ca ngợi ở phần trên. Các con tuy nhớ nhà nhưng tâm trạng đó ví như cơn gió thoảng chỉ chốc lát là yên cây lặng gió... 

Tuổi đôi mươi không cho phép chúng tơ vương với buồn vui lâu dài vì con đường tương lai luôn bận rộn giống như chúng mình khi xưa lúc còn trẻ bôn ba tìm sự nghiệp. Đừng lo, chúng “lonely” cũng sẽ mau quên vì mải mê theo đuổi những mục đích chính đáng đang chờ trước mặt. Vào những ngày rảnh rỗi, bỏ thời giờ đi thăm các con là niềm vui lớn của cha mẹ nhưng chỉ nên thăm ngắn hạn, vài ngày đoàn tụ rồi lại đi... Cố níu kéo ở lâu sẽ làm chúng không vui khi phải chia sẻ không gian, cắt bớt thời gian, thay đổi dự tính, thu xếp công việc để tiếp đón. Thông cảm với chúng vì đời sống riêng tư của tuổi trẻ luôn hữu hạn. Nói xa nói gần chi bằng nói với kinh nghiệm thực tế vẫn hơn mọi bề. Cuối cùng thì vợ chồng vẫn phải nương nhau mà đi hết quãng đời còn lại với một nhận xét tích cực là khi đôi đũa còn có đôi thì cuộc sống còn thực dụng và hữu dụng. 

- Có gì ở trên cõi đời này vĩnh cửu nếu không vĩnh viễn là sự đổi thay! Đổi thay sẽ biến vầng trăng đang tròn thành khuyết giống như đôi ta, hai người ngày mai sẽ chỉ còn một... Ấy là cái bóng một cụ già lẻ loi đứng trước cửa nhà nhìn bình minh đến hay hoàng hôn đi. Làm gì với một chiếc đũa? Sử dụng thế nào với một chiếc dép? Đi kiếm chiếc khác thế vào ư? Có người nghĩ và làm thế... đoán chừng khi xưa ở “sòng bài cuộc đời” họ “cay cú” chưa ngả ngũ được thua! “Cuộc sống là làm sao biết nhảy múa dưới cơn mưa” thì có lẽ không may họ đã bị ướt như chuột lột! Phải tìm mọi cách để chẳng bao giờ “cuộc đời phải chịu đựng qua cơn bão” mà luôn luôn là những ngày nắng đẹp. 

Một năm có bốn mùa, cuộc đời chia từng giai đoạn. Mỗi mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông đều sẵn có nét đẹp riêng nhưng chúng ta chỉ nhận biết khi chúng qua đi rồi tìm lại. Tình yêu trong tâm hồn cũng thế! Thỉnh thoảng hãy xa nhau để nhìn thấy nhau cận kề và trả lời câu hỏi “Ở nhà một mình mấy hôm rồi có nhớ Em không?” mãi mãi tích cực tựa như tâm tình này. 

01/21/2015

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Sáu 202512:18 CH(Xem: 256)
“Bà xã khỏe không?” Phải hiểu là ông bạn vừa hỏi thăm vợ mình.
25 Tháng Năm 20255:15 CH(Xem: 548)
Ở xóm Dưng ai mà không biết thằng Đậu Đũa được ông nội nó lượm về trong một lần lên đồi cắt cỏ.
15 Tháng Năm 202512:17 CH(Xem: 375)
Người đàn ông ấy đã yêu thương tôi vô điều kiện, ôm ấp chở che tôi khi tôi ốm đau buồn bã.
11 Tháng Năm 20255:23 CH(Xem: 912)
Mẹ giơ tay nắm chặt bàn tay Chị, hai giọt lệ rất nhỏ nhưng rất long lanh ứa ra ở khóe mắt Mẹ.
05 Tháng Năm 20258:38 SA(Xem: 1159)
Vậy là Khánh Trường đã dấn bước. Anh làm chuyện mà anh trù trừ mãi, từ khi bệnh tật bắt đầu thăm hỏi anh.
25 Tháng Tư 20257:23 CH(Xem: 1277)
Ngày nay cơm Âm Phủ có mặt trong các quán ăn khắp nước.
20 Tháng Tư 20253:00 CH(Xem: 1916)
Chị du học Hoa kỳ. Chị có bằng tiến sĩ Luật và mở văn phòng luật sư tại thành phố New York mấy năm.
20 Tháng Tư 202511:05 SA(Xem: 1459)
Nhớ lại chuyến đi trên sông nước ướt át năm đó.
10 Tháng Tư 20251:23 CH(Xem: 1380)
Trong nghệ thuật tán gái có 36 kế, không biết kế đục tường vào giường ngủ của người đẹp thuộc kế nào.
31 Tháng Ba 20258:45 SA(Xem: 2400)
Hồi tưởng lại một buổi sáng nhợt nhạt. Con tàu ghé bến Hà-nội rồi. Phường phố lớn chập chùng. Đứa nhỏ bàng hoàng đi lên. Và con sông Hồng, và tiếng còi và chuyến tàu đã bỏ lại sau lưng cùng tuổi nhỏ.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 35230)
Tên thật Nguyễn Thị Ngọc Trâm, nữ ca sĩ Minh Trang là cháu ngoại của Công Chúa Mỹ Lương (tục gọi Bà Chúa Nhất,) em ruột với Vua Thành Thái. Ngày 18 Tháng Tám tới đây, bà bước vào tuổi 90 (mà,
(Xem: 32080)
Ở thế hệ thứ hai của sinh hoạt 20 năm âm nhạc miền Nam, tính từ 1954 tới 1975, nếu có một người lặng lẽ nhất trong mọi sinh hoạt,
(Xem: 13836)
Chính Mai Thảo là người đầu tiên, vào từ miền Bắc, mở được cánh cửa tương thông, thân ái giữa những người làm nghệ thuật ở hai đầu “thế giới” lạ lẫm.
(Xem: 21242)
Tôi biết tôi dường còn muốn nói với NXH, nhiều hơn nữa,
(Xem: 10665)
màu vàng rực rỡ của dã-quỳ đã dắt tay tôi trở lại Pleiku
(Xem: 739)
Trên vòm trời thi ca Việt Nam bao la, hiếm, có một thi sĩ mang trong mình sự giao hòa mượt mà giữa tình yêu, đời sống và triết tính Phật giáo như Du Tử Lê.
(Xem: 16557)
Du Tử Lê, ông ấy là ai? Sao định mệnh tôi cứ mãi gắn liền với những dòng thơ của ông ta? Nghe nói bây giờ đang ở tại Mỹ
(Xem: 6593)
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
(Xem: 3590)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 3950)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 20934)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 9870)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 11311)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 9909)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 13699)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 33114)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 22293)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 27832)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 25204)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 24159)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 22233)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 19762)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 21057)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 18456)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 17353)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 27375)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 34507)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 36293)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,