.
Mặt trời đổ xuống
Chúng tôi thèm mùi hương của gió
xanh bát ngát những con đường Hà Nội mùa xuân xưa
đời dịu dàng khi mái phố bất chợt cơn mưa
bốn mùa sinh sôi
bốn mùa hạnh phúc
*
Khi mặt trời đổ xuống
khuấy động nỗi nhớ rạo rực
cha không thể đưa đón con về trong bóng mát
mẹ không thể ru con bằng những bài hát yên bình
bà ứa nước mắt
câu chuyện cổ tích thì thầm về hàng cây trăm năm
ngôi nhà xiêu vẹo
những khúc gỗ trơ trụi lăn lóc
vết thương bầm tím da thịt
dòng nhựa bị hủy diệt
ngổn ngang bê tông và sắt thép
mặt trời vùng vẫy dưới lòng nước đục
ánh nắng rát bỏng tìm xanh
sóng nhấn chìm dữ dội
nhưng
trái tim của chúng tôi không mất
câu thơ ngồn ngộn dâng lên
mong cứu vớt mặt trời…
Thắp lửa đời nhau
Trần Ngọc Mỹ.