Nghe thương quá, những trẻ bán vé số
Trẻ đói khát chờ chực miếng ăn thừa
Bước đến trường thiếu áo quần đồng bộ
Dáng xanh xao như cò rũ trong mưa.
Nghe đau quá, những cụ già kiếm sống
Những phế binh sau khói lửa chiến tranh
Những phế nhân sau tai nạn lao động
Mắt van xin một chút tình mong manh.
Xót xa quá, những mảnh đời trôi nổi
Bỏ làng xóm, mái nhà tranh u hoài
Bỏ sau lưng một bầy con vô tội
Lên phố lớn dò dẫm tìm tương lai.
Những phố thị sung túc ơi, xin hãy
Một vòng tay ấm áp hơn ôm vào
Một tấm lòng hào sảng hơn trỗi dậy
Xin dịu dàng gượng nhẹ kẻo làm đau.
Những tấm lòng tựa trùng dương vời vợi
Làm sống động chữ quan tâm im lìm
Giúp sáng nghĩa chữ ân cần u tối
Cho Chúa Trời vay mượn cả trái tim.
Kẻ hèn mọn tôi đây xin ca ngợi
Những quán quân rực rỡ của thế gian
Cao hơn hẳn cuộc thi đẹp thế giới
Chiếc vương miện của nhân loại, hãy mang!
03/2015
Một Cách Nhìn Khác
Ở dưới vòm trời là thế đó
Mặt trời vẫn mọc - lẽ tự nhiên
Cao nguyên vẫn chìm trong muôn thuở
Bởi màn u mịch của lời nguyền.
Âm thanh thiết tha sau như trước
Vang vang lồng lộng khắp muôn phương
Nghe giọt linh thiêng hồn non nước
Tuôn chảy không ngừng trong thịt xương.
Lời nguyền đại ngàn đầy mê hoặc
Như sợi dây nào điều khiển ta
Vô hình là thế nhưng rất chặt
Hành vi tâm tưởng khó thoát ra.
Người ta hành động trong vô thức
Không trông thấy nhau nhưng đã cùng
Từng ngày tìm kiếm mảnh lạc mất
Lắp ghép hoàn thành bức chân dung.
Ngôn ngữ -tư duy như keo dán
Thiếu mạch liên kết - mất cảm thông
Các mảnh khớp nhau lại thất lạc
Tạo bức chân dung những luống công!
Lục Hân
21/05/2015