Sài Gòn vào thu
Ta về thành phố đêm nay
Đèn soi bóng nhỏ tháng ngày lãng du
Sài Gòn trở gió vào thu
Chút heo may lạnh trời mù sương giăng
Vẫn còn nỗi nhớ trăm năm
Thu trong tiền kiếp biệt tăm tuổi đời
Trăng còn hay đã rụng rơi
Mà đêm cổ tự hồn chơi vơi buồn
Em xa, xa mấy nẻo đường
Tóc thề xưa thả tận nguồn chiêm bao
Giữ cho nhau kỷ vật nào
Làm hành trang đến kiếp sau không lìa
Một mình ta với phố khuya
Mênh mông sông núi cách chia muôn trùng
Mai kia về phía vô cùng
Bánh xe sinh tử mịt mùng khói mây
Hoàng Anh 79
Ngậm ngùi chiếc lá thu bay
Sao hoa cúc nở trên tay của người
Cánh chim đêm lạc giữa trời
Mang theo quên nhớ giấc đời phù du!
Hoàng Anh 79
MƯA QUA PHIẾN LÁ
Chiều nay ta về trên lối hẹn
Chỉ thấy hoa rơi với bụi mù
Dường như lâu lắm em không đến
Đã lãng quên rồi, đôi mắt thu
Nhớ thuở tóc dài bay theo gió
Ta ngẩn ngơ yêu, tuổi học trò
Có cơn mưa nhỏ xiên qua áo
Nên tình rớt lại cuối trang thơ
Có hoa phượng đỏ buồn trong nắng
Tiễn em đi biệt mất phương nào
Từ đó theo đời ta phiêu lãng
Bên cầu hoài niệm giấc chiêm bao
Chiều nay uống rượu bên quán cũ
Cạn bầu mà nỗi nhớ chưa vơi
Mây trắng bay về nơi cố xứ
Sao em xa lắm tận mù khơi
Mưa vẫn mưa bay qua phiến lá
Thấy đời ướt lạnh quá mong manh
Ta đi về với phương trời lạ
Thăm thẳm đường khuya bước độc hành!
Hoàng Anh 79