Chùm
thơ dành riêng tặng B Anh
đến từ đâu? Anh
đến từ đâu Bầu
trời hay mặt đất Dòng
sông hay biển khơi Tuyết
cạn hay sa mạc Đồi
núi hay thảo nguyên Rừng
sâu hay vực thẳm Ánh
sáng hay bóng đêm Anh
đến từ vũ trụ của em anh
là thời gian không gian của em anh
là chú chim non gọi em buổi sáng dặn
em đi ngủ lúc đêm khuya anh
là con tinh trùng vô hình quẫy
đạp em sinh
sôi anh
nằm trên ngón tay em lặng
im lặng im Anh
đến từ đâu từ
câu thơ của em hay
bài thơ của anh từ
giọt nước hay
từ bông hoa từ
cõi vĩnh hằng em không nhìn thấy hay
từ cõi chết trong em anh xuất hiện từ
ngọn lửa trong mắt em hay
từ ánh trăng trong bản nhạc chiều từ
mặt trời sau cơn mưa suốt đêm thâu Anh
đến từ đâu từ đâu người
đàn ông em chưa bao giờ gặp chưa
bao giờ nhìn bằng đôi mắt trần đời chỉ
nhìn anh trong khuôn hình trên
vỏ não trên
những bài thơ và
cả những truyện ngắn không bao giờ kết Anh
đến từ đâu từ đâu mà
trái tim em rộn ràng như trẻ nhỏ chờ
đợi đôi bàn tay siết chặt và
cả những cái ôm trên
nụ hôn bỏng cháy Anh
đến từ đâu từ đâu nói
cho em nghe từng ngày tháng cho
em khỏi chờ mong cho
em khỏi ngưng đọng nỗi buồn Anh
đến từ một cánh rừng mang
tên anh là
anh
Em
không Em
không có mùa xuân tặng anh em
tưởng tượng anh là bông hoa và em ngắt nó để ép vào ngực áo Em
không có một cánh cửa nào mở ra em
tưởng tượng anh là những bức tường vây quanh em nhốt em vào đó Em
cũng không có cơn mưa nào cho anh nên
em thấy anh là giọt nước cho em uống anh trong cơ thể em Em
cũng không có một ngày nào của riêng anh nên
em tặng anh từng phút giây mong đợi trong tâm trí và những bài thơ Anh
trong em là một lớn lên từng ngày từ khi có anh
Anh
và thời gian Em tưởng tượng anh là thời gian thời
gian đang trôi đang trôi trong vòng quay vũ trụ của em trong sự tương hợp của em bằng tình yêu của những chuyển động nghiêng trong từng nhịp điệu Em tưởng tượng anh là thời gian thời
gian trong hơi thở của em trong mỗi ngày qua đi còn lại trên môi hôn hồng đào và đôi bàn tay ấm Anh là thời gian thời gian cho em nhận ra người đàn bà trẻ con lúc lắc cười trong từng tia mắt màu xanh tím có lúc vỡ ra trong thế giới đan thanh Anh là thời gian thời gian không ngưng
lại để em kịp nhìn tình yêu đang lớn dần lên ở những mầm xanh bung ra trong những ngày xuân sớm trên những xanh màu của sự sống Em tưởng tượng anh là thời gian thời
gian của riêng em vì có anh nên em và anh là một trong thời gian ấy không gian này của vũ trụ và những lỗ đen như những bí mật còn nhiều khoảng trống Em tưởng tượng anh là em chúng ta là một thời gian là một trong chúng ta Anh và em và thời gian những bí mật còn nhiều khoảng trống
khác màu trong màu xanh như màu mắt vỡ
Anh Anh
là một thư viện em
xếp sách vở và nhiều
bài thơ dang dở cả
những nụ hôn trên trang
giấy bụi mờ và thời
gian qua đi qua đi
chả để lại dấu vết
nào Thư
viện ấy là bí mật cuả
chúng ta hẹn hò thì
thầm và ước hẹn như
bọn trẻ con mơ đến
một chân trời không ai
biết được thực hư ra
sao Thư
viện ấy như anh nhiều
ngăn xếp đặt thẳng hàng
ngăn nắp có lúc như
bỏ nhầm cuốn sách này
ở chỗ kia đi tìm
rất khó thế mà em
lại tìm ra như thói
quen để nhận ra anh
ở đâu lúc nào Anh.
thư viện của em hay
tri thức của em nhân
loại của riêng em hiểu
biết dành cho em tình
yêu mù mờ của em là
em là em luôn với anh
ở đâu đó trên cõi
tạm thế trần gian
Giấu anh
giấu em trong tấm hình chia
đôi gương mặt chia đôi nụ
cười chia đôi mắt em chia
đôi cả trái tim yêu anh
giấu em trong trái tim ẩn
sâu những vết thương trên những
chiếc thuyền đã từng hẹn hò
nhau và lỡ hẹn vì quá muộn
màng cho cuộc gặp này của
chúng ta anh
chia đôi trái tim em thành
những giọt nước như những cơn mưa chia đôi giọt nắng sau
bão tan trên cành cây gió đưa đi đưa lại niềm vui ngắn lại anh
giấu em chia đi chia lại
để gần hoặc xa hơn để
kết thành 1 trong 2 đầy
nghi hoặc băn khoăn Chết trong
một cơn mơ nàng đã chết neo
trên một cành cây đầy mầm non đang nhú những
chú chim đến bên nàng tạm biệt trên
những bông hoa trắng đầm đìa nàng
đã chết vì cơn say mê nắng nôi trong
một phút giây vội vàng choáng váng lũ
chim gọi bầy xao xác tổ nàng
như một bông hoa rời cành nàng
vô cùng thương tiếc thông báo rằng nàng
nhớ anh đến chết thân này trong
sự im lặng mỉa mai nàng
đã chết trên một cành cây những
chú chim và những bông hoa vẫn cười và hát ca thôi
nàng đi đi cho
hết cõi tạm trần cho
khỏi buổn đau nhân gian thôi
nàng đi đi đi
trong mùa xuân trong
sự mỉa mai của im lặng sự
phản bội không lời nói nàng
ra đi trong một cơn say sưa nắng nôi của
mùa ánh sáng đêm thâu
Người
đàn ông được sinh ra từ thi ca Người
đàn bà nghén ngẩm mang
thai với thi ca sinh
ra một người đàn ông
trưởng thành làm cho nàng
hạnh phúc và cảm hứng
bất tận cho đời sống
và chữ nghĩa Người
đàn ông ấy nàng gọi
là chàng thơ người sinh
ra cho nàng những bài
thơ đầy mong nhớ âu
lo và yêu đương Người
đàn bà sinh ra cho
mình một người đàn ông
để có những bài thơ
tuyệt đẹp và cả những
nỗi buồn sâu thẳm Người
đàn ông là những bài
thơ cũng là sự sống
chiếm hữu tâm trí người
đàn bà đó là hạnh phúc
mà nàng lựa chọn cho
chính sự sinh nở của
cái tôi và niềm hân
hoan vô chừng Chàng
thơ là ai một hay n người đàn ông khác
nhau Người
đàn ông có biết mình
được sinh ra từ thi ca thi
ca thì sinh ra tình yêu và
niềm hy vọng cho người
đàn bà viết
say
cafe chiều capuchino
ngọt đắng cho hết cơn thèm hôn
anh làm em bị say mờ hoa cả
mắt mồ hôi đầm đìa loạng quạng đi
nấu cơm và cá hồi kho tộ cá
hồi kho với nấm tươi và răm trong
vườn của em từ một cây bon sai
em chăm bón nó
sống từ năm này sang năm khác bền
bỉ như thời gian thế
là giải được cơn say cafe giá mà
giải được cơn yêu anh thèm hôn anh
dễ dàng như thế em
sẽ tìm cách để yêu dễ như việc
cá hồi kho tộ giải say cafe
Ý kiến bạn đọc
06 Tháng Năm 20167:00 SA
Nguyễn Văn Phong
Khách
Tôi khá thích một bài thơ khác của Như Quỳnh de Prelle mời bà con thưởng thức: MÙA ĐÔNG CÒN LẠI
Mùa đông còn lại trên chiếc khăn choàng của em trên chiếc áo khoác dài phủ đầy hơi ấm của anh trên đôi bàn tay xiết chặt những đêm dài
Mùa đông còn sót lại trên mái tóc của em bồng bềnh những ngày hanh hao heo may trong mùi hương của Dior ngọt ngào như đôi môi anh và em
Mùa đông đang đi qua nhanh trên những cánh hoa mỏng đang nở bung đám cỏ xanh bắt đầu hết cô độc cùng với hoa bướm gọi về xuân sang sớm
Mùa đông 2016 của thế kỷ 21 ngập tràn đổi thay tị nạn và khủng bố xung quanh chúng ta như thức tỉnh những ngày yên ả bao ngày đã qua từ cuộc chiến thế kỷ trước
Mùa đông 16 chúng ta đang già đi như những kẻ lỗi thời còn sót lại của loài người văn minh và nhiều nước mắt nước mắt của em như những dòng suối nhỏ lách vào suối nguồn là anh rượi mát
Mùa đông còn sót lại trong đôi mắt dịu dàng khát khao của chúng ta.
07 Tháng Sáu 20167:00 SA
Như Quỳnh de Prelle
Khách
Cảm ơn anh Nguyễn Văn Phong đã đọc thơ và chia sẻ thêm bài thơ Mùa đông còn lại. Chúc anh vui khoẻ. Trân trọng,
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.
MÙA ĐÔNG CÒN LẠI
Mùa đông còn lại trên chiếc khăn choàng của em
trên chiếc áo khoác dài
phủ đầy hơi ấm của anh
trên đôi bàn tay xiết chặt
những đêm dài
Mùa đông còn sót lại trên mái tóc của em bồng bềnh
những ngày hanh hao heo may
trong mùi hương của Dior
ngọt ngào như đôi môi anh
và em
Mùa đông đang đi qua nhanh
trên những cánh hoa mỏng đang nở bung
đám cỏ xanh bắt đầu hết cô độc
cùng với hoa bướm gọi về
xuân sang sớm
Mùa đông 2016
của thế kỷ 21 ngập tràn đổi thay
tị nạn và khủng bố
xung quanh chúng ta
như thức tỉnh những ngày yên ả
bao ngày đã qua từ cuộc chiến thế kỷ trước
Mùa đông 16
chúng ta đang già đi
như những kẻ lỗi thời
còn sót lại của loài người
văn minh và nhiều nước mắt
nước mắt của em
như những dòng suối nhỏ
lách vào suối nguồn là anh
rượi mát
Mùa đông còn sót lại
trong đôi mắt dịu dàng khát khao
của chúng ta.
Trân trọng,