Mẹ lần
tràng hạt chờ đồng đội đưa các anh về
nhà báo
giấu nước mắt nhận lời chúc tháng sáu
em cầu
nguyện gì trước biển bao lơn
hãy mím
chặt môi
hãy bình
tâm
Đón
Tiễn.
Hai người
lính
vâng mệnh
Tổ Quốc bay giữ bầu trời
mây trắng
xốp hồn nhiên người thiếu nữ
núi và sông
và vết rạn địa tầng
nơi đất
liền thắt eo thành chữ S
Thiên Cầm
Sơn cử nhạc
truy điệu
hồn cá chết
bình mực
nghiêng chấm tọa độ x, y
cảng nước
độc đêm ngày Vũng Áng.
Hai người lính bay trong cùng ý nghĩ
bất thình lình, thình lình
chiến đấu cơ Su-30Mk2 bốc cháy
phút lao xuống các anh kịp bung dù
sóng biển
lật mình nâng các anh lên.
Người
lính đầu tiên đã trở về đất liền
nhận
nghĩa đồng bào những đêm không ngủ
người còn
lại lênh đênh trên sóng nước
lạnh cóng
tiếng người không phát nên âm.
Hàng trăm
người lính đổ đi tìm một người lính
hàng
nghìn người dân tỏa đi tìm một người dân
hàng triệu
trái tim nghe lời mách bảo
Đất Nước
có truyện Kiều
Tổ Quốc từng
lập Cáo Bình Ngô.
Những
chuyến bay đêm
những
chuyến bay ngày
những
chuyến tàu vào ra nối tiếp
biển mênh
mông trong vắt đến lạ thường
con sóng
sau lật ngửa con sóng trước
Đất Nước
thêm lần quặn thắt nghe tin.
Tàu tuần thám CASA-212
thảm bay kỳ diệu đi tìm người
mất tích
chín người đi không ai trở về
như mệnh lệnh được giao
công việc trên trời, họ lại
hy sinh đáy bể.
Đất Nước thêm một lần ngơ
ngác
đau thương
câu hỏi xé gan hiện bùng lên
khóe mắt
“Điều gì đã xảy ra?”
“Điều gì đã xảy ra?”.
…
Em ơi!
Đất Nước mình có lúc không
may
Đất Nước mình có những lần lỡ
nhịp
anh có lỗi, người hôm qua có
lỗi
không phải bao giờ chúng ta
cũng thông minh
người lính hy sinh ngay giữa
thời bình
họ có mẹ già
họ còn con dại
họ nợ người vợ hiền cam kết
hôn nhân.
Biển đã lật nhào suy nghĩ của
chúng ta về trời xanh
màu xanh ấy giờ có thêm màu
đỏ
thêm màu vàng kẻ từ xa đón
gió
thêm cả màu Đất Nước chít
khăn tang.
Đất Nước
hai đường mòn song song
song song mòn đau khổ
câu hỏi nữa: Bao giờ thành
xa lộ?
xin nợ câu hỏi này khi Đất
Nước thêm ngôi.
Giờ truy
điệu
đọc tên
các anh lần nữa
8585
8983
Trời một
dải lụa mềm Nam chí Bắc.
TÌNH CA SAN HÔ
Trời vừa tối tôi theo trăng ra đảo
tuổi cát Trường Sa bằng tuổi cát đất liền
Mẹ Tổ Quốc phân thân mình giữa biển
Người định bờ buộc con cháu ra khơi?
Câu chuyện đảo người lính già từng kể
những chiến thuyền tuân sắc lệnh vua ban
đi tới đảo đánh chìm luôn giữ đảo
linh hồn thành mây nước reo hoan
Người chiến binh
rời làng buổi sớm
chia tay hàng cau
tạm biệt người vợ trẻ
biết không có ngày về
Chiến thuyền lũy tre
bồng bềnh trên sóng
ra đi đầu xuân
tới đảo đã sang hè
Thời khắc điểm người chỉ
huy ra lệnh
nổ bộc phá tự đánh chìm
tàu
xác người lính, xác con
tàu tan tác
nguyện ngàn năm trọn vẹn
giữ Trường Sa
Máu tóe đổ cả chiều loang
lổ
thịt xương tan kết tủa
san hô
Những rạn san hô
Xác thân người lính
chảy máu từng đêm
mặt trời lên kết tủa tiếp
san hô
Kỳ vĩ mùa xuân
Oai hùng mùa hạ
nhánh xương gầy
thức ngủ giữa nông sâu
hồn người lính đêm ngoi lên mặt nước
đi theo trăng thăm bếp lửa quê nhà
Phải hòn đá vừa chồng lên hòn đá
bởi những linh hồn nhọc
nhằn giữ Trường Sa?
Những linh hồn san hô
lên tiếng hú vọng chìm
nơi đất nổi
nhả tín hiệu theo sóng biển
vào bờ
tung vỡ
gọi người tử tế.
2016
21/06/2016
Phan Thanh Bình
Chữ in nghiêng: thơ Nguyễn Duy
Gửi ý kiến của bạn