1.
rồi, em sẽ nhớ lắm,
đồ chơi của mình!
như những thiếu nữ
nhớ thời búp bê của họ
như /tôi/ nhớ
những hòn bi /thơ ấu /thuỷ tinh/.
2.
rồi, em sẽ nhớ lắm,
đồ chơi của mình!
như chim: nhớ tổ.
như những con ve sầu:
nhớ thời sâu đất.
như /tôi/ sẽ nhớ vô cùng
những ca khúc
được hát bởi bàn ghế, cửa sổ và, chăn, gối...
(cũng tựa những ngọn cây:
hát cho gió, thấp;
và, nỗi buồn:
hát cho từng khoảng cách:
chia phôi..)
3.
rồi, em sẽ nhớ lắm,
đồ chơi của mình:
mỗi sớm mai,
mỗi buổi trưa,
mỗi đêm tối!
như /tôi/ sẽ nhớ vô cùng
mùi thịt, da
mồ hôi,
áo, quần,
(luôn cả con đường, pho tượng, bức tường...
và, những bậc thang:
ẩm, mốc
chân khuya.)
4.
rồi, em sẽ chẳng có gì để nhớ
khi tôi không còn.
và, em,
cũng không còn!
thời gian sẽ đòi lại từ chúng ta
hết thẩy!
mọi thứ!
5.
có chăng
trong ký ức nhân gian,
và, lòng xót thương hào phóng biết bao
của Thượng Đế,
ngày nào,
chúng ta
cùng sống, lại.