Tàn khuya gió gọi ngoài hiên vắng
Tôi thức mình tôi. Gió cứ vào!
Cửa khép hờ,bàn trang giấy trắng
Gió cùng tôi vẽ mộng chiêm bao!
Trên bầu trời lấp lánh trăng sao
Dưới mặt đất hoa cỏ nhiệm màu
Tôi thở luồng hơi sương khói trắng
Chập chờn bóng ảnh gió lao xao!
Đêm tĩnh lặng dòng hương tinh khiết
Tôi thức mình tôi. Đêm trắng tinh.
Xương máu gọi thơ reo gió biếc
Hồn tôi đêm trắng một trang kinh!
Sài Gòn,3 giờ 39 phút khuya 24/2/2017
TRẦN THOẠI NGUYÊN
Gửi ý kiến của bạn