(cho M.H và những ngày đã qua)
em về chiều như ta
nằm mỏi chân dưới núi
mưa mắt nhau hay bụi
yêu đương đau thật thà
em về chiều như say
bàn chân đi không vững
nỗi buồn đứng lừng khựng
sóng cao mi ướt đầy
em về chiều như sương
mơ hồ tương lai trắng
nhìn đâu vào cõi nhớ
kỷ niệm sang tên đường
em về chiều như em
dỗi hờn cơn gió lạ
ta hay đâu mặc cả
chiếc lá rơi bên thềm
em về chiều như nhau
niềm vui thừa chỗ trống
thôi ngồi vào gió lộng
nghe cơn mê bắt đầu...
Đỗ Tấn Đạt
Gửi ý kiến của bạn