NGƯNG THU
Tôi ơi!
Ơi tiếng hót của chú chim hoạ mi
đừng ngất lịm
và tôi ơi
đừng gieo neo
vẫn còn đó màu hạ giăng phong kín
lối anh về
Khi sợi nắng thật mềm ôm bờ vai biềng cỏ
chú dế vẫn buồn thở than
mênh mang đồng gió khát thương đời
anh mê mãi vào xanh trong chiều cũ
tôi ước mình đồng cỏ biếc thênh thang.
Anh đừng vẽ lên bài thơ tôi chiều ướt
bằng lời đã lên rêu
đừng đánh cắp màu thu xanh tôi dệt
cho một lần lãng quên
khúc tụng ca những ngày hè đã ngất
bên xác chú ve vừa
rụng cánh xuống mênh mông.
Bài thơ tình vừa tự vẫn hôm qua
sau đêm dài du mộng
những ngôn từ lưu linh
chôn tiếng mình mộ địa.
Những thanh âm dội vào tứ phía
chiều nhấc gót và đang...
gỡ nỗi buồn kí gởi
vẫn mặt trời
lăn qua
lăn qua
đường chân trời ối đỏ
tiếng hót của chú chim hoạ mi còn đó
sao tôi hoài gieo neo
Đời người là biển không
Đêm gõ tiếng cô đơn
Đêm chạnh niềm hoang vắng
Ta không hề giận em
Vách đời đâu phẳng lặng.
Đêm chạm vành trăng nõn
Say vầng mây biếc êm
Ta không hề giận em
Cơn mưa buồn nhỏ lệ.
Suối sông nào chẵng thế
Trăm ngã chảy về đông
Đời người là biển không
Ta đâu hờn đâu giận.
Đêm gõ vào vô tận
Khoảng trống dường hoang vu
Giọt trăng rơi thảng thốt
Đắm sâu ta... diêm phù.
Cảm tác từ ĐỒI XA CÂY MỘT của nhà thơ Lê Nho Quế Sơn
Im LặngThanh Âm
tôi gõ vào buổi chiều
sự im lặng dần tan vào khoảng vắng
tia nắng rớt khỏi màu hoàng hôn ối đỏ
ngày đóng cửa vô tâm
tôi gõ vào khúc hát ruỗng đêm
thinh hơi mặc trầm vây khốn
vì sao rớt vào bầu trời hút lịm
đường chân trời đau nứt khoé da cam
tôi gõ lên bức tường thời gian huyễn hoặc
tiếng tích tắc tích tắc lụi dần
may mà cơn gió kịp vẽ lên vách đá một bức phù điêu
mặc áng mây giăng ngang khuôn mặt người ảo mị
tiếng mùa buồn ru mắt ngó trăm năm.
ĐẶNG KIM CÔN
Chiều San Jose
Không quay lại vẫn biết chiều đang trách
Trời không mưa mà đâu đó mù rơi
Đâu đó sẽ đêm dài thổn thức
Đêm nay rồi đêm mai người ơi!
Biết giọt lệ trên vành môi vẫn mặn
Thung lũng hoa vàng… hoa không vàng đâu
Bốn bánh xe cuốn đời về phía trước
Hôm nay rồi có hẹn với ngày sau?
Không phải đi để trở về sao
Như lá vàng rơi chờ hoa vàng nở
Nín đi em, nụ hoa buồn bên cửa
Chiều mang mang ươn ướt khẽ môi chào
Xa, xa dần như chiều dần thấp xuống
Để càng xa càng quay quắt hôm qua
Đến để thương yêu và đi để nhớ
Chiều nay ơi sao tiếng bước dần xa?
Đường diệu vợi và mắt em vời vợi
Hai mảnh trời lòng chợt xốn xang thu
Chiều San Jose chừng mưa hẹn tới
Nín đi em, mùa ngại đẫm mi sầu
Cũng Cám Ơn Đời Cái Bắt Tay
Tao sẽ cho mày tấm hình mới chụp
Tóc trên đầu đã lếu láo mây bay
Thều thào một đám lông quanh mép
Cũng gọi là, giống như là, ô hay!
(Bên ấy máy hình còn không lớn,
Bên nay một tấm hình đã to
Có người đến chết còn chưa có,
Chả biết tìm đâu tấm ảnh thờ).
Bạn bè bảo mặt mũi gì hoang dã,
Nhăn quắc nhăn queo cái sự đời,
Ồ nhỉ, sao mình không thấy lạ,
Cũng mới đây mà đã sáu mươi,
Giày dép có đôi nào không số
Số tao số mấy quên đã lâu
Số mày, đù má, còn hên chán
Mà số, hì hì, ai biết đâu!
Đừng buồn, bộ xương này biết nói
Giung giăng giung giẻ thế nhân hành
Biết rót mừng mình ly rượu đắng
Hạt gạo trên sàng sau chiến tranh.
Muốn tao gửi luôn cho mày cặp nạng?
Tay bước thay chân tiếu ngạo giang hồ
Mang về bển đi, một đời la lết
Làm mồi nhậu với bạn bè xưa
Mày nhớ, bên này tao cũng nhớ
Một chút quê hương, chút bạn bè
Còn lại là những gì đã mất,
Thiệt tình, mày có muốn tao chia?
Quá đã, tao chia mày cái thiếu,
Chỉ có không cho kiếp đọa đày
Lỡ mốt mai về không gặp nữa
Cũng cám ơn đời cái bắt tay
LÊ THỊ NGỌC NỮ
Thu Mơ
Thu ươm ngọn heo may
Lay nhẹ nhàng hoa cúc
Giọt nắng vương khóm trúc
Đậu khe khẽ bờ vai
Thu về trong sớm mai
Cụm mây trời xanh ngát
Hoa lục bình trôi lạc
Tím dòng sông mênh mông
Thu tung tăng cánh đồng
Hương mạ non xao xuyến
Bước chân nghe lưu luyến
Cỏ xanh ngát bờ đê
Thu giăng giăng mưa về
Nhớ ngày xưa đi học
Hoa me rơi trên tóc
Lấp lánh tựa vì sao
Thu gợn thoáng nao nao
Đọng nơi miền ký ức
Rung trái tim thổn thức
Hoài vọng thu xa xưa...
Xe Đạp
Chiếc xe đạp xinh xinh
Cô bé tươi như nắng
Khoảng trời thu chợt lặng
Đắm chìm nụ cười duyên
Lung linh lúm đồng tiền
Bên nét môi rạng rỡ
Chiếc xe đạp một thuở
Gợi nhớ thời học sinh
Không gian xanh yên bình
Ngát thơm hương hoa cỏ
Răng khểnh gieo bỡ ngỡ
Tóc mây chạm bờ vai
Nghiêng nghiêng bóng chiều say
Mắt long lanh cười nụ
Cô bé càng quyến rũ
Xe đạp chở trời thu...
Quy Nhơn Mùa Thu
Quy Nhơn khởi mùa thu
Hương mặn nồng gió biển
Bãi Trứng nghe xao xuyến
Ghềnh Ráng gọi hồn thơ
Con sóng vỗ đợi chờ
Ghé thăm Hàn Mặc Tử
Viết lưu vài dòng chữ
Tiếc thương đời tài hoa
Đến Quy Hoà xót xa
Thương phận người hiu quạnh
Trăng xưa treo lành lạnh
Mùa thu khoả ánh vàng
Cơn gió biển lang lang
Chạm rơi bao chiếc lá
Thêm hạt mưa lã chã
Rời xa cõi vô thường!