Gọi Yêu Dấu
Yêu Dấu. ở đâu. hở em xưa
Rất xa. anh nhớ mãi. khung trời
Mây trôi. và gió. và hoa nắng
Em đứng. gần tôi. tim rất run.
Em xưa. mùa xưa. và tình ta
Là trăm năm. hay một sát na
Anh ngậm ngùi. nhớ em. tháng tám
Em quay lưng. tàn mộng. dưới hoa
Gọi Yêu Dấu. mưa bay. cuối phố
Áo em bay. giữa buổi. thu tàn
Vạt nắng phai. lạnh lùng. đến độ
Em đi rồi. đời cũng. tan hoang
Gọi Yêu Dấu. em xưa. mái tóc.
Như vết son. còn đọng. hồn tôi
Như lời yêu. cho anh. dạo nọ
Còn nguyên si. một vệt. môi hôn
Gọi Yêu Dấu. đời anh. chạm mặt
Những phù vân. và những. ơ hờ
Mưa có lạnh. em tôi. có ấm
Yêu Dấu xưa. Em vẫn. là thơ
Em đâu đó. mà tôi. xa lắc
Không tìm nhau. không thấy. không quen.
Như kẻ lạ. tôi. nhìn. hướng khác.
Cõi mù khơi. ừ. nhớ. ừ. quên
Ôi. nói quên. mà sao. vẫn nhớ
Trong giấc mơ. Yêu Dấu. em về
Trong giấc mơ nào
Trong giấc mơ nào. em. nguyệt quế
Choàng vai. anh ngủ. mộng đồi tây
Áo vàng. em mặc. bên thềm cũ
Bóng hoa bay. trong giấc mơ đầy
Trong giấc mơ. đầy. anh. chiêm bao
Thấy mình. bay lên. cung thiềm vắng
Chỉ có em. cùng. một bầy tiên
Hót líu lo. bài ca tụng nắng
Ôi! mùa xưa. giấc mơ. rất cũ
Có hiên trăng. tre. trúc. ao làng
Có chợ chiều. mẹ ngồi. bán quán
Và em thì. quấn quýt. tình lang
Ôi! mùa xưa. những bông. hoa nắng
Bay ngoài. hàng dâm bụt. hiên nhà
Nhưng từ độ. sáo bay đi mất
Mùa xưa. là dĩ vãng. xót xa
Chim sáo. đã bay. ngày. tháng tám
Là ta. đành mất. một mùa xưa
Trong giấc mơ. không còn. ta nữa
Chỉ còn. mù mịt. một cơn mưa
Đợi
Ơi em. ngày tháng. vô thường
Tôi đang khép cửa. bên vườn ngủ ngoan
Em là. con gái. trần gian
Tóc xanh em bới. ngay hàng như mây
Tôi từ. dạo nọ. về đây
Ngắm sao bên suối. phơi bày tuổi xuân
Như em. thánh nữ. trăm phần
Bài thơ. ướt đẫm. cũng đành. tôi thôi
Cùng em. xuôi ngược. một đời
Này là môi mắt. này lời thế gian
Nay tôi. em. đã hóa thân
Thành tơ tóc rũ. bao lần đớn đau
Tôi về. khăn áo. mùa sau
Chờ khi trăng lặn. đợi nhau cuối trời
Anaheim 28.9.2017
để nhớ ngày 28.9.2005. tại MT
Môi Mắt Tình
Ta thương người phù vân
Cơn mưa trên đầu núi
Đời đối mặt đất trời
Tình ca hoài lời cuối
Lời cuối gọi bên sông
Con sáo còn trinh nữ
Hót tiếng khan ngoài lồng
Còn tìm nhau chi nữa
Con sáo đã bay qua
Khung trời mùa thu đó
Cất giọng buồn xót xa
Mưa về trên cổ độ
Đêm đưa tôi xuống phố
Uống ly cà phê đen
Nhìn ai ngoài hiên vắng
Tưởng là em quay về
Tưởng suốt đời vẫn tưởng
Mùa hạnh phúc miên man
Mùa hạnh phúc muộn màng
Bên nhịp cầu sóng vỗ
Leo lên xe thổ mộ
Đi khắp phố phường này
Qua Hốc Môn Thủ Đức
Lòng chạy trên cành cây
Ôi chiếc xe già nua
Vẫn hoài trong tâm tưởng
Nghĩ đến em Thị Nghè
Nay đã là sư nữ
Hiền ơi và Tình ơi
Nghĩ đến em Bến Tre
Trong ngày lang thang nhất
Em quê hương Mỏ Cày
Bây giờ xa tít mắt
Sương ơi và Tình ơi
Nghĩ đến em Hốc Môn
Những ngày dong ruổi nắng
Chiếc xe bò cô thôn
Em cùng tôi thầm lặng
Phụng ơi và Tình ơi
Nghĩ đến em quê kiểng
Những chiều vàng thu phai
Em cùng tôi hiển hiện
Trong giấc mơ trang đài
Hồng ơi! Thu Hồng ơi
Tôi gọi em phiền muộn
Trong những đêm tối trời
Giòng sông Tiền nước lớn
Em trôi về nơi đâu
Nơi em sinh ra đó
Bên bến nước đục ngầu
Ngày xác thân hiện xuống
Một mảnh đời vá khâu
Gọi em là Mỹ Tho
Giòng kênh xưa mù đặc
Giòng nước trôi hững hờ
Giữa đời tôi muôn mặt
Khánh ơi và Hồng ơi
Tôi muốn nói với em
Chỉ mình em ở lại
Trong cuộc tình thâu đêm
Biết bao giờ mới mỏi
Em như ánh trăng rằm
Soi đời anh tăm tối
Em như ánh sao xa
Cho đời anh sống lại
Tôi gọi Thanh Mỹ ơi.
Thời gian như dừng lại
Những chặng cuối con đường
Là có em mãi mãi
Những dấu vết trăm năm
Anh dang tay tìm kiếm
Một mùa xuân bắt đầu
Trong cuộc đời dâu biển
Hai chúng mình yêu nhau
Như đôi sam quấn quít
Lòng anh là trẻ nít
Lòng em là vàng thau
Dù có sến đến đâu
Anh cũng không cần biết
Anh mãi nói yêu em
Với một lòng tha thiết
Yêu một người tình đầu
Như nước trôi về biển
Yêu một người tình sau
Sẽ muôn đời linh hiển
Anh quỳ bên ảnh mẹ
Và nói lời yêu em
Trong ngày rằm tháng tám
Em bằng lòng nghe em
Mỹ ơi và Tình ơi
Muối Mặn
(Gừng cay muối mặn xin đừng bỏ nhau)
Những mưa, những gió, những chiều
Những đêm, những tưởng tiêu điều vóc xưa
Em đi hôm đó trời mưa
Xác thân liễu rũ tình chưa chết mà
Thì thôi vóc dáng lụa là
Thì thôi trăng lạnh vẫn qua bên thềm
Tóc người xõa mãi bên hiên
Trăng soi đầu núi cô miên đêm về
Người đi nơi chốn sơn khê
Tôi tha thiết những não nề mịt tăm
Em về anh trải chiếu nằm
Gừng cay muối mặn bao năm nay rồi
Thì thôi, biết thế là thôi
Xa nhau từ độ qua cầu gió bay
Ngọn đèn khuya em có hay
"Gừng cay muối mặn thì tay hãy cầm"
Trần Yên Hòa
(12 giờ khuya ngày 8.10.17. Anaheim, CA, USA)