bên ngoài kẽm gai
1.
muốn viết một điều thổ tả gì đó về hàng rào kẽm gai của việt nam cộng hòa
nhưng thời hậu chiến này làm gì còn kẽm gai
mấy ông nội hồi xưa chán rừng đã bươn về phố
[tự gọi là dân tộc-kinh!]
nên nhà nước không cần xài hàng rào kẽm gai nữa
để có thể tả chân (thật) trong một luận văn tiểu học xã hội chủ nghĩa
chỉ còn rào cản
rào cản bây giờ không ai nổi danh
và t(o)ăm tiếng
bằng hàng-rào-kẽm-gai-trần-văn-thật-trước-75
thế là tôi phải viết một điều thổ tả gì đó về trần-văn-thật
tra google
chả có tiểu sử lý lịch gì ráo
còn tệ hơn võ-thị-sáu và nguyễn-văn-trỗi
chả là anh hùng cũng chẳng là liệt sĩ
tiếc quá một tượng đài đầu đường xó chợ
thôi thì
bài thơ này nhiêu đây cũng đủ cho một
hàng-rào-kẽm-gai-trần-văn-thật-trước-75.
2
chúng tôi không cần vượt biên
bởi ấp chiến lược rào cản kẻ lấn biên
và chúng tôi đã phải vượt biên
khi ấp chiến lược bị phá hũy
những kẻ phá hũy và những ai lấn biên đang loi ngoi giẫy giụa
tìm cách lết ra khỏi phún thạch đỏ
đang tràn ra từ lắm ngọn núi lửa của bức xúc
họ tưởng đó là thảo nguyên
cho những con linh cẩu cái có thể sinh đẻ những quái thai trồng người trăm năm
dòng họ linh cẩu đang đi dần đến chỗ tuyệt chủng
chúng tìm cách quay về nơi nguồn gốc đã sinh ra truyền thuyết của vô sản
bấy giờ nguồn không còn gốc cũng mất
bạ đâu ỉa đấy
trên đường hồi tịch
lại một tổ quốc huyễn hoặc
một con ma xó thù lù đầu võng cách mạng
những rào kẽm gai vây lấy tổ quốc
không thể là xiềng xích tự do, cái mà chúng ta đang đấu tranh cùng cực
cùng lúc với sinh tồn
như mọi người ngộ nhận
như kẻ đã tưởng tượng ra nó
cho là một gông cùm của một chế độ
ở đó, tôi thấy
một xứ sở bị chiến chinh tàn phá
khuôn mặt đầy sẹo của vết thương nhược tiểu
những rào cản chống ngoại xâm đầy thương tích gai góc
tại sao chúng ta không thể khoác lên nó
một ý nghĩa tốt đẹp hơn
khi bản năng tự vệ của chúng ta
ở phía trước
ngoài rào cản của ấp chiến lược
còn có hầm chông hố bom
của đố kỵ tị hiềm
lẫn ganh tỵ
một kẻ thù
không khác gì vô sản.
HHiếu
________
bài thơ mẹ việt-nam-dân-chủ-cộng-hòa không thể phiên dịch
bài thơ là một mụ tâm thần
ăn nói không thể phiên dịch cách bình thường
theo ngôn ngữ của văn hóa ráp nối
đầy lỗ hỏng tư duy
bài thơ là một mụ thiếu ý tứ
ăn mặc không thể phiên dịch
cách hở hang huỵch toẹt theo bản chất cơ hội
luôn bị lắm kẻ lạ dòm ngó
da thịt mỡ màu
bẩn bụi
thời con gái
bài thơ là một mụ ngô nghê
huơ chân múa tay
không thể phiên dịch theo kiểu đạo đức búa liềm
bóp vú mỗi khi lên cơn di căn cách mạng
cào cấu sồn sột dưới đáy hạ tầng cơ sở
bụng cười hả hê thống khoái
trong cơn ngứa ngáy
thời sự hay ngoáy mũi
khi nghe một bản tin quan-ngại
từ chiếc loa phường chằng chịt
thông báo
bài thơ là một mụ dị dạng
chân dung không thể phiên dịch cách mỹ thuật
theo kiểu đô thị mới
mép môi dư lề
và hàm răng thiếu trật tự vỉa hè
tuy vậy
bài thơ vẫn bị cưỡng dâm
cũng không thể phiên dịch cách phán quyết
theo kiểu tòa hình sự
thiếu nhân chứng vật chứng
và mắc chứng tự nguyện
tuy vậy
cuộc sống của bài thơ cũng không bị ảnh hưởng nghiêm trọng
cho nhiều, ở một cuồng quốc thơ
tuy vậy
lịch sử vẫn tráo trở, theo thói quen
cứ thay phiên nhau cưỡng dâm
bài thơ bị vạch trần ra rồi phân chia theo lô cho từng kẻ có công với cách mạng
trong vụ cưỡng dâm cải cách ruộng đất
sau vài vụ cưỡng dâm
bài thơ bụng mang dạ chửa
xuất bản cho lắm phiên bản
i chang cha ông
không sanh lầm thế kỷ
mà lại sanh đúng thế hệ
côn đồ hình sự
may mắn và thích hợp với hiện thực xã hội chủ nghĩa đương thời
bài thơ có vóc dáng vĩ đại của một tượng đài
của một chiếc tăng anh em vĩ đại thiên an môn
gù lưng thồ đảng
tay cầm tuyên ngôn vô sản
tay cầm lịch sử cách mạng tháng tám
chân mang dép râu ba đình giẫm nát trường sơn
đầu đội nón tai bèo
lượm được từ một đường mòn cứu quốc
và trái tim bằng thép đã tôi
thế đấy
từ thủa giao liên
bài thơ là một bà mẹ anh hùng
một danh hiệu nhà nước
được ban tặng hình của lãnh đạo đảng cộng sản
được quy hoạch và giải tỏa quyền lợi công cán
kể cả
nhúm đất từ đường
từ đó được tự do
vất vưởng trong một trật tự mới
của chế độ
tác giả bài thơ
là một tượng đài đứng đầu đường
họ Lộ
tên Liễu.
HHiếul