huyền thoại buông màn. cổ tích chôn
chị Hằng, tảng đá : ai là trăng ?
cây đa, chú Cuội, và con thỏ
là bốn ? hay là một chữ không ?
buổi sáng phi thuyền đáp sao Kim
chiều, tôi ngồi quán nhớ mông mênh
tối nay hàng triệu ngôi sao mọc
em ở nơi nào trong không gian ?
nhân loại sẽ rời lên Thổ tinh
kẻ về sao Hỏa. kẻ sao Hôm
mẹ về sao Vệ. cha sao Mộc
tôi chọn khô theo quả đất dòn
khi chết thành ma ? giờ cũng vậy
chỉ như mặt khác tấm gương soi /
sống đây. sống đấy mà đâu hiểu :
vạn kiếp trong cùng một kiếp thôi /.
chẳng còn. chẳng còn. chẳng còn chi !
chỉ còn bí mật của trang thơ /.
em đem hạt lệ gieo lên luống /.
ruộng nẻ tôi cầy ven hư vô /.
tưởng tĩnh, ai ngờ đụng nháng sao /.
em về ẩm ướt khắp chiêm bao /.
nguồn thiêng ở phút đầu sông tặng ;
thác đổ. ghềnh neo trời. nao nao
tôi mời em vào thế giới riêng
thế giới không người. thế giới chim /.
ném đi ước lệ, quăng quần áo /.
tươi tốt nào hơn em khỏa thân ?
địa đàng bôi xóa tự nghìn xưa
tôi có em, đâu cần E Và
đâu cần trái táo và con rắn
cám dỗ tinh ròng như nhụy, hoa /.
em sẽ quây quần với các con
tha hồ dựng núi, đào nhiều sông ;
tha hồ bảo nắng hay mưa xuống ;
nhân loại sau này khởi tự em /.
đứng trước bậc thềm tân thế kỷ
tôi viết thơ tình : hiu-quạnh-kinh
ngày mai ai cũng là thi sĩ
tìm thấy vầng trăng thật : của mình /.
Houston, 7-92