Gió sa mạc bão tung về
Lộng tôi địa tạng bốn bề lặng tênh
Gió xung phong - vũ tốc lên
Hú lao vút ngọn - gầm rên siết cuồng
Trơ tôi bãi đống chật buồn
Những tình yêu phế tích tồn kho riêng.
Gió giông như nỗi ưu phiền
Đến mùa lại trỗi điệu kèn thổi jazz
Rúc lên ngun ngút phong ba
Từng hồi thúc bách rồi ngà ngật ngưng
Rít lên âm tiết rưng rưng
Rồi trầm thống ngất đặc trưng nỗi sầu
Bỗng dưng tâm trạng nát nhầu
Hùng ca bi khúc chuyển vào điệu Blue.
Gió như gã lính căm thù
Phá tung phố thị sống mù quáng vui
Sùng sục một nỗi hận đời
Của người quan ải với người bàng quan
Nếu em hiểu được lòng chàng
Nụ cười ánh mắt sẽ làm dịu cơn
Thì ra gió rất cô đơn
Lâu lâu vung vãi nỗi hờn vô tâm.
Ngồi cà phê ngắm gió đâm
Thấy bao tâm trạng trong tầm cuồng phong
Thấy mình khi bạo động lòng
Bao nhiêu nghiêng ngã trong vòng sân si
Thấy ra em rất từ bi
Ôm tôi mỗi độ sụp suy tinh thần.
Chợt thương trận gió hú gầm
Thương em những lúc dập bầm tình yêu
Thương thơ những lúc cô liêu
Thương tâm hồn lúc như diều đứt dây.
(041318 thứ sáu, ngày thứ hai gió giông và Mỹ đánh Syria)