*LỤC HÂN
Kể Truyện
Anh trao cho em tấm thiệp mời
Mắt em chữ o nói thay lời
Nét chữ viết tay xinh đẹp thế
Thốt từ nét hoa trôi xuống đời,
Anh vẽ bức tranh trên lối thơ
Em đọc bài thơ qua lối tranh
Anh nói muốn thay vài chữ cuối
Kỳ thực con chữ là hiệu danh
Em biết tìm đâu ra chữ P
Giác quan lóe sáng giữa đêm hồng
Dắt em mù mờ vào kiệt tác
Bức tranh anh vẽ đẹp mênh mông...
Em hứa với anh từ rất lâu
Sẽ kể ra hết những mộng sâu
Trăng đến rồi đi bao lần đã
Dòng đời hồn nhiên trôi thật mau!
*TRẦN ĐỨC TÍN
Chào em mùa nước nổi đầu tiên
Tặng Nguyễn Thúy Huỳnh
Chào em
mùa nước nổi đầu tiên
tôi tìm em giữa lòng phố sá không hiện diện thiên nhiên
đưa nhau về lung bầu bạn
lang thang qua cánh đồng lúa chín
câu hát nướng gió, câu hát chao nghiêng nửa cánh hoa vàng
lời mẹ ru nương hương gánh rạ rơm chiều
anh đưa em về với biển mặn rừng mòi
nửa lòng rừng chở che, nửa lòng biển bao dung thuở thiếu thời trẻ dại.
chào em
đừng nấc nẻo gieo neo thời con gái
mẹ cho anh bàn tay xoa đời em hoang dại
vạt cà trước ngõ ra hoa, trái mướp con ong lúng liếng hò hẹn, cánh đom đóm bên hè xập xòe nũng nịu
mình về đan tay à ơi vun vén mộng
rồi em tập ru, anh cũng tập gã trai làng đánh cá
ngồi nghe ngoại kể trang cổ tích đôi ta
Chào em mùa nước nổi đầu tiên, chào em mùa nước nổi thuyền hoa.
*KHALY CHÀM
đêm qua ta chết không đành
cả cười rạn vỡ đêm xanh
rượu suông nổi bọt trổ cành lưu ly
nhẹ nhàng tung cánh bay đi
tràn khuya nắng rụng sao kỳ lạ chưa
cần chi bao giọt âm mưa
nến hao lụn tắt cho vừa thâu canh
đêm qua ta chết không đành
sáng nay nhớ quá thị thành có em
một đời như cỏ úa úa mềm
choàng ôm cát bụi khát thèm môi hôn
cụng ly với bóng chiêu hồn
hát ru ký ức bằng ngôn ngữ rừng
(những ngày mưu sinh trên rừng biên giới)
*PHAN NAM
Mùa sưa bay
Lồng ngực rung rinh những điều được mất
Sáng nay hàng trăm đôi mắt nhìn ai trong vắt
Chỉ xin một lần hôn nhẹ môi em
Dòng sông thôi ướt mềm
Và bến xưa góc cũ nhuộm thắm sưa vàng
Ngày thì rộng tháng thì dài
Giấc mộng thoáng qua có còn đọng lại
Mùa sưa, em
Chiếc áo chưa kịp khâu
Bàn tay vội quét đi màu hoa trinh nguyên khao khát
Bài toán chưa có lời giải
Người vội về đâu
Về đâu người ơi
Sưa vàng mấy độ
Đi qua bến đời người
Những cuộc hẹn trăm năm...
*TRẦN VẠN GIẢ
Một lần
Đành thôi phải chịu đục trong
Mười hai bến nước vẫn không ra gì
Chén tình mặn nhạt lắm khi
Tóc pha sương một mình đi một mình
Gương soi dấu cũ lặng thinh
Câu thơ cũng đã giật mình tỉnh say
Trong đêm mà như có ngày
Tôi là bông cải gió bay về trời
Bạc vôi trầu héo ai ơi
Một lần biết sợ. Một đời sang sông.