Tâm hồn ta còn vô vàn bài thơ đẹp
Ca tụng tình yêu và cuộc đời tươi
Sao trái tim cứ nhỏ máu viết thơ tình
Này định mệnh hãy trả lời câu hỏi
Chọn chi người có trái tim yếu đuối
Đời băng qua một lịch sử điêu tàn
Sống tận lực đắp xây từng hy vọng
Lòng hoang liêu nơi cõi lạ nhân gian.
Trái tim ta còn ngập tràn lời nói
Nói với tình yêu bằng ngôn ngữ tín đồ
Đặt em ngồi trên ngôi cao quý
Dâng khối tình chan chứa nước non
Tình yêu ơi mi hãy trả lời
Đến rồi đi mi như nụ nguyệt
Xanh rồi vàng mi như lá phụ cây
Ta tàn hoang như mùa rừng trơ trụi
Đến con sâu cũng không có để truyện trò
Ta sẵn lòng nhận tình yêu như bản án
Chung thân trong em ngục thất ngọc ngà
Sao tình yêu mi là căn chòi rách
Nhốt ta vào mùa nước lũ mênh mông.
Mắt vẫn nhớ hằng hà vẻ đẹp
Những bình minh và những mùa Xuân
Sao nhìn chi niềm lá vàng mưa trắng
Nhìn chi nỗi sương nhỏ lệ trăng tàn
Hãy nhìn những kiều thân bừng bãi biển
Trai gái ôm hôn khiêu vũ đỏ mặt đèn
Hãy nhớ cảnh em thẹn thùa yểu điệu
Lúc gây mê nồng nhịp thở ái ân
Hãy quên đi bước chân người ly biệt
Mưa rúc gió gieo mình vào cửa cả đêm đau
Hãy đặt mắt vào những bông hoa rực nở
Sống phút giây thu nhận đẹp lung linh.
Cười vẫn nhớ buổi ban đầu tao ngộ
Nhớ bàn ăn lụn nến rượu say lâng
Nhớ tiếng khúc khích ấp vào ngực thở
Tiếng dạ ngọt ngào mắt nhu mì ngoan
Im lặng ơi sao mi là tiếng khóc
Không âm thanh như một đập nước đầy
Hãy rút chặn lên cho tuôn trào tiếng động
Cho khóc cười diễn tả cách phát âm
Đừng cười buốt nghe ra tiếng khóc
Hay cười điên ngày bỏ lại quê hương
Miệng ơi hãy cười tươi như thuở nọ
Ngày tình yêu mở cửa đón tim vào.
Ngày đêm im lặng ngu ngơ
Thấy em là tất cả thơ đã làm
Thấy em là thơ chưa làm
Là thơ thi sĩ buồn ngâm ngàn đời
Tương lai thơ cạn hết lời
Em khi ấy hiện thành người vô ngôn
Thi sĩ chết thơ không còn
Loài Thơ hóa kiếp thành con thơ nàng.