*Nhật Quang
Đêm xanh
1.
Đèn phố vàng
đêm long lanh
xòe tay hứng
vì sao xanh góc trời
lung linh
trong mắt em ngời
vu vơ
rụng xuống
đêm vời vợi… yêu
2.
Trăng soi
đôi bóng dập dìu
gió đùa váy thắm
yêu kiều nét son
lưng ong
thắt đáy dáng thon
khát khao…
bao gã mắt mòn
thầm mơ…
3.
Đêm hong dấu ái
môi chờ
nhắp say men ủ
đôi bờ ngực thơm
tay mơn trớn
giấc chập chờn…
khép khuy áo mộng
dỗi hờn… đêm xanh.
*Nguyễn Hàn Chung
Mùa thu
trúng gió mà không biết
Mùa thu trúng gió mà không biết
Cứ tưởng hiu hiu từng trở chiều
Gió thổi lâu rồi bay mải miết
Bây giờ ta mới phải lòng đây
Đâu phải chỉ mình anh trúng gió
Em đang cầm cự cạo li bì
Cháy một lần thôi em bộc tỏ
Nốt bầm máu tụ đã từ xưa
Mùa thu trúng gió mà không biết
Đeo ngón tay em nhẫn cuối mùa
Ngón em thuôn thả như là búp
của đóa quỳnh hương hé tối qua
*Quảng Tánh Trần Cầm
ảo
em ảo hóa tôi
trong đêm tuyệt vọng
trong nhịp tim rũ rượi
em ảo hóa tôi
hội nhập cơn áp thấp nhiệt đới
di chuyển chậm ven biển
về phía em
em ảo hóa tôi
gia nhập hội những nhà thơ quá vãng
chạng vạng, thơ từ đâu ra
từng bó từng ôm từng gánh
ngổn ngang
quá tải lưng tôi vai tôi
bầm dập
em ảo hóa tôi
mất hút trong em
linh diệu.