Sáng vắng mặt người
điều linh nghiệm chỉ trời xanh thấu tỏ
phía này nước mắt vẫn rơi
bầy chim nhặt chớp ngày đã nguội
trầm tư vương muôn nhánh sông ngòi
người quên người
mây mù quên thở
manh áo cũ u uẩn
chỉ đỏ hồng trần mắt sắc mày cong
môi cười lịm màu son tan rã
cách bắt đầu cho đóa sen thơm...
Gửi ý kiến của bạn