Là người được đọc thơ Kiến Hoa / Võ Thành Đông rất sớm, cách đây cũng phải trên dưới 40 năm - - Tôi vẫn thầm mong sớm được cầm trên tay những thi tuyển của Kiến Hoa / Võ Thành Đông - - Nhất là với thể thơ Lục bát và, Năm chữ. Ở hai thể thơ dễ viết, nhưng khó hay này, Kiến Hoa đã mang đến cho cá nhân tôi, những câu thơ đẹp, tới bất ngờ…
Hôm nay, mong mỏi thầm lặng kia ở tôi, đã thành sự thật, khi Kiến Hoa / Võ Thành Đông hoàn tất thi phẩm mang tên “Bách Linh Nhất Điểu”. Một thi phẩm mà, ngay từ nhan đề, đã cho thấy kiến thức sâu rộng của tác giả về thế giới chim muông, từ đặc điểm tới tâm sinh lý từng loại và, những ẩn dụ
thâm trầm của Kiến Hoa, khiến tôi trộm nghĩ, ngay những nhà điểu-cầm-học cũng không thể có được, để tăng bổ kiến thức người đọc.
Trong lời nói đầu, trước khi bước vào nội dung tác phẩm, Kiến Hoa đã nhấn mạnh:
“…Nói về giống chim thì có muôn loài, chúng sinh sống từng bầy nhóm, từng cặp hoặc riêng rẽ theo khí hậu, phong thổ và địa dư trên khắp thế giới. Theo nghiên cứu của các nhà sinh học riêng cho bộ cầm thì Việt Nam hiện nay có khoảng 830 giống chim. Trong thi tập này, chúng tôi chỉ chọn 101 loại chim có tên tiêu biểu mà đa phần chúng ta từng biết, nghe nói đến hoặc đã từng thấy đâu đó ở quê nhà. Tên chim được chọn ngẫu nhiên với mỗi khổ bốn câu lục bát liên vận toàn tập, nên chỉ đủ để loáng thoáng nhắc đến đời sống, đặc điểm, tâm sinh lý của từng giống chim và thỉnh thoảng lại đưa vào cảm xúc cùng ẩn tình riêng của tác giả nữa. Xin hãy xem quyển sách này như bộ sưu tập ảnh có 101 con chim đang bay từ quá khứ đến trước mắt mình…”
Vâng! Đúng vậy. Tôi trộm nghĩ, họ Võ đã không hề thậm xưng, khi nhấn mạnh thi phẩm “Bách Linh Nhất Điểu” của ông, như một bộ sưu tập ảnh có “một trăm lẻ một con chim ‘đang bay từ quá khứ đến trước mắt mình”.
Hơn thế, cùng với một trăm lẻ một con chim “đang bay”, còn là một trăm lẻ một bài lục bát 4 câu óng ả, thơ mộng và, nhiều hình ảnh đẹp (cũng đang bay trên các trang sách) mà, tôi chọn một cách ngẫu hứng, (như “bói Kiều”) sau đây:
“Mòng chia hai nửa ánh trăng
Một treo biển lặng một căng góc trời
Vớt trên sóng biếc phận đời
Khe bàn tay lạnh lọt rơi giọt tình.”
.
“Trích ngăn ngấn lệ nguyên trinh
Vẫn vương mi mắt dấu tình đã trao
Dù chôn trái đỏ cội đau
Trong từng nỗi nhớ nát nhàu tim côi.”
.
“Hút mật tàn nhụy hoa đời
Bướm ong lơi lả gọi mời trao duyên
Biển khơi bờ cách xa thuyền
Muôn trùng hải lý vẫn nguyền hồi hương.”
(Đó là các bài thơ mang số 66, 67 và 69; kèm theo ảnh, Kiến Hoa / Võ Thành Đông viết riêng cho Mòng, Trích, Gà nước…
.
Vì lòng yêu thích những câu thơ lục bát đi kèm hình ảnh trong thi phẩm “Bách Linh Nhất Điểu”, tôi rất muốn trích dẫn lại tất cả 101 bài lục bát liên vận của Kiến Hoa / Võ Thành Đông. Nhưng tôi đã phải tự kiềm chế háo hức của mình vì, tôi cho rằng, làm như thế, tôi đã xâm phạm một cách thô bạo vào quyền tự do thưởng ngoạn của những người yêu thơ Kiến Hoa.
Nên, ở đây, để khép lại bài viết ngắn của mình, tôi chỉ xin nói thêm rằng: “Lời cảm ơn Kiến Hoa / Võ Thành Đông với thi phẩm chưa từng có trong lịch sử thi ca Việt Nam, của tôi, tuy không đủ; nhưng tôi bất lực, vì không tìm được cụm từ nào khác, để cảm ơn tài hoa của nhà thơ Kiến Hoa / Võ Thành Đông của chúng tôi và, chúng ta.
Du Tử Lê,
(Calif. June 2019)