*Lê Thanh Hùng
Đợi mùa thu đang tới
Ta trần trụi trước em từ dạo đó
Ngón tay khô, cong cả nữa cuộc đời
Cứ quẩn quanh bên bến ngừng của gió
Trong hoàng hôn tàn úa sóng xa khơi
Biết nắng sớm sẽ về trong ngày mới
Nỗi buồn nào năm tháng cũng phôi pha
Không lời hẹn mà sao ta cứ đợi
Cứ chập chờn, ẩn ức dáng kiêu sa
Giũ kỷ niệm, bay theo làn khói thuốc
Giọt sương khuya, rơi đẩm ướt vai gầy
Cố đứng đợi một bóng hình quen thuộc
Giật mình nghe, hoang tưởng rớt đâu đây
Buông xuôi chưa? Một tầm xa diệu vợi
Tháng với ngày và nỗi nhớ bung biêng
Ngồi im nghe, gió mùa thu đang tới
Buông thả bên đường, chiếc lá khô nghiêng...
*Kiệm Hoàng
Quê nhà, quê người (1)
buổi chiều hè mưa giông
ngồi uống rượu một mình
ngoài… dập dồn mưa gió
trong… lòng sao lặng thinh
trong… lòng sao cô độc
rất lặng lẽ giữa chiều
những chiều ngồi lặng lẽ
nhìn mây trời… đăm chiêu
nhìn mây trời… muốn hỏi
cội nguồn mây nơi đâu
có bao giờ khắc khoải
bay từ đâu… về đâu
như ta hoài khắc khoải
chốn quê nhà, quê người
đâu là nơi phải gọi
mến yêu là quê hương
quê nhà, nơi cắt rún
cho ta sinh làm người
quê người, nơi ta ở
cho ta sống thành người
quê nhà chừ cố xứ
quê người chốn dung thân
cố xứ ta là khách
chốn dung thân là nhà
quê hương không là một
như là một mẹ thôi (2)
quê hương là nơi ở
cho ta sống thành người
thôi… chỉ là quê thôi
không quê nhà quê người
để lòng thôi vướng bận
như mây trôi giữa trời
như mây trôi giữa trời
không từ đâu… về đâu
không cội nguồn khắc khoải
giữa trời… trôi… và trôi
_______
(1) Tên mục tạp ghi của nhà văn Huy Phương.
(2) Ý từ bài thơ “Quê Hương,” Đỗ Trung Quân.
Đợi mùa thu đang tới
Ta trần trụi trước em từ dạo đó
Ngón tay khô, cong cả nữa cuộc đời
Cứ quẩn quanh bên bến ngừng của gió
Trong hoàng hôn tàn úa sóng xa khơi
Biết nắng sớm sẽ về trong ngày mới
Nỗi buồn nào năm tháng cũng phôi pha
Không lời hẹn mà sao ta cứ đợi
Cứ chập chờn, ẩn ức dáng kiêu sa
Giũ kỷ niệm, bay theo làn khói thuốc
Giọt sương khuya, rơi đẩm ướt vai gầy
Cố đứng đợi một bóng hình quen thuộc
Giật mình nghe, hoang tưởng rớt đâu đây
Buông xuôi chưa? Một tầm xa diệu vợi
Tháng với ngày và nỗi nhớ bung biêng
Ngồi im nghe, gió mùa thu đang tới
Buông thả bên đường, chiếc lá khô nghiêng...
*Kiệm Hoàng
Quê nhà, quê người (1)
buổi chiều hè mưa giông
ngồi uống rượu một mình
ngoài… dập dồn mưa gió
trong… lòng sao lặng thinh
trong… lòng sao cô độc
rất lặng lẽ giữa chiều
những chiều ngồi lặng lẽ
nhìn mây trời… đăm chiêu
nhìn mây trời… muốn hỏi
cội nguồn mây nơi đâu
có bao giờ khắc khoải
bay từ đâu… về đâu
như ta hoài khắc khoải
chốn quê nhà, quê người
đâu là nơi phải gọi
mến yêu là quê hương
quê nhà, nơi cắt rún
cho ta sinh làm người
quê người, nơi ta ở
cho ta sống thành người
quê nhà chừ cố xứ
quê người chốn dung thân
cố xứ ta là khách
chốn dung thân là nhà
quê hương không là một
như là một mẹ thôi (2)
quê hương là nơi ở
cho ta sống thành người
thôi… chỉ là quê thôi
không quê nhà quê người
để lòng thôi vướng bận
như mây trôi giữa trời
như mây trôi giữa trời
không từ đâu… về đâu
không cội nguồn khắc khoải
giữa trời… trôi… và trôi
_______
(1) Tên mục tạp ghi của nhà văn Huy Phương.
(2) Ý từ bài thơ “Quê Hương,” Đỗ Trung Quân.
Gửi ý kiến của bạn