Nhà thơ Bùi Vĩnh Hưng sinh năm 1941 tại Thái Nguyên, Bắc phần. Thơ của ông xuất hiện đều đặn trên tạp chí Hồn Việt và, nhiều diễn đàn khác.
Năm 2002, tạp chí Hồn Việt xuất bản thi phẩm “Nỗi nhớ còn xanh” của ông. Đồng thời, những tuyển tập thi ca lớn như “”Một phần tư thế kỷ thi ca Việt
Là cựu tù cải tạo, sau nhiều năm tù đầy, ông cùng gia đình đã được định cư tại Hoa Kỳ tháng 3 năm 1995.
Dưới đây là dăm bài thơ ngắn của ông.
Trân trọng.
Bên bờ quê ngoại,
Bước lần…
Theo bãi sông xưa
Bến đò quê ngoại
Dấu mờ…
Thời gian…
Năm mươi năm đủ bàng hoàng
Cây cầu sừng sững
Đò ngang đâu rồi!?
Tuổi thơ
Kỷ niệm bồi hồi
Như con đò nhỏ
Một thời sang sông
Cuối đời lại đứng bờ trông
Phù sa đỏ đục
Nỗi lòng chênh vênh
(Hà Nam 2006)
Chốn cũ ta về,
Ta về chốn cũ lòng như mới
Tháng giêng Hà Nội nắng tình nhân
Hoa bàng, hoa sửa vương mùi nhớ
Thoáng thấy xa xôi, thoáng lại gần.
Phố xưa lạ lẫm chừng ngơ ngác
Một thời thơ ấu cũng mù tăm
50 năm ấy…xa thăm thẳm
Vẫn vọng trong ta tiếng gọi thầm.
Tấm bia Văn Miếu hồn cô tịch
Thê húc hồ Gươm nhân chứng buồn
Biển dâu mấy độ bao hưng phế
Chuông chùa Chấn Quốc gợi bâng khuâng
Ta về nao nức trong hoài niệm
Dù những tàn phai những đổi dời
Quê hương vấn ấm từng hơi thở
Của cả niềm vui lẫn ngậm ngùi…
Hà Nội mùa xuân 2009
Đêm cùng ta thiết tha,
Với Du Tử Lê, Ngọc Hoài Phương và Dương Ngọc Sum
Và rồi ta hồi sinh
Khi hoàng hôn ghé tìm
Thôi bủa vây cơm áo
Tỵ hiềm cũng lặng thinh
Ta con chim dấu mỏ
Giữa cỏ hoa vườn khuya
Hát lời vui một thuở
Tự yêu thương vỗ về
Chuyện trò cùng trăng lên
Ai chẳng có nỗi niềm
Hay đâu đời lá rụng
Thoáng vọng lần đưa em
Xa tít vì sao lạc
Hương cổ tích ngày xưa
Nửa phần đời ở đó
Thương nhớ đến bao giờ
Ta thầm nghe tiếng thở
Ngan ngát một loài hoa
Đan chập chùng ký ức
Đêm cùng ta thiết tha
Tháng sáu và hoa xương rồng,
Hoa trắng mầu thanh khiết
Thân xương rồng gai đâm
Nỗi đau nào ai biết! ?
Vẫn nở hoa thủy chung
Người vô tình ngoảnh mặt
Chê loài hoa không hương
Hoa vẫn vui cùng nắng
Mặc bướm ong bên vườn
Em về ngang bất chợt
Ngắm hoa với nụ cười
Đừng quên hoa vẫn nở
Trong nỗi đau ngậm ngùi
Ta buổi chiều lơ đãng
Đếm thời gian bâng khuâng!
Ngắm hoa lòng thanh thản
Thầm cảm ơn xương rồng.
Bùi Vĩnh Hưng