Còn dư nỗi buồn,
Ngày xưa em mặc áo hồng
Cho ta ngồi viết những giòng kinh thư
Bây giờ đếm lại tương tư
Trừ đi nổi nhớ còn dư nổi buồn
Món quà,
Chúa cho em: Địa đàng, Trái táo
Ta ăn vào nghẹn nổi chua cay
Em cũng biết cuộc đời sẽ hết
Chết bây giờ? Hay để mai sau?
Bí tích nào ta nhận từ em?
Chúa cho em thêm đôi giòng lệ
Rửa tội ta với những ưu phiền
Em thánh thiện từ trong hơi thở
Bí tích nào ta nhận từ em?
Viên kẹo em trao,
(Gởi Mai Hữu Thời)
Em không thể chia nhau đời còn lại
Cuối cùng rồi mưa nắng khác gì nhau?
Về cuối phố linh hồn ta tự tử
Chết ngọt ngào như viên kẹo em trao
MỘT NGÀY TRONG CƠN BỆNH
Hân hoan cùng nỗi chết
Máu cạn dần trong tim
Tình xa dần nỗi nhớ
Đời tàn dần giấc mơ
Hân hoan cùng nỗi chết
Chúa đứng chờ trên cao
Quỷ chào ta trước cửa
Em đón ở thiên thu
Hân hoan cùng nổi chết
Biển réo lời phân ưu
Gió ru lời từ biệt
Con chó nằm lim rim
Hân hoan cùng nỗi chết
Hồn đã nhẹ như tơ
Em mờ theo ký ức
Đời đã nhòa hương yêu
Hân hoan cùng nỗi chết
Ta chờ em chôn ta
Giữa cánh đồng tuyệt vọng
Không bóng người tiển đưa
Hân hoan cùng nỗi chết
Em cười không âm vang
Hàng nến không ai thắp
Mộ đã tàn khói nhan
Mai Hà.