mùa đang đổi. trời chuyển mưa giữa chiều. saigon bỗng chốc bị nhúng tồn phần vào một màu tối xịt. monochrome.
… lòng em như con dốc. rỗi. thoải dài. miết. mải.
catinat café hơm nay sáng rực màu hoa cúc. chưa đến thu mà đã thấy cúc rồi! cúc mù lòa, thăng hoa và chói lòa hạnh phúc; cúc giản dị, bền bỉ ngay cả khi héo rũ, lá không lìa cành, hoa cũng chẳng lìa thân (diệp bất ly chi, hoa vô lạc địa); cúc thể hiện sống động một tình yêu trong suốt.
em đã yêu một người như hoa cúc. cành hoa nhỏ kẹp giữa quyển sách đời hai con người có quá nhiều khác biệt. theo cùng năm tháng, những gì làm nên mỗi trang sách và ngay cả những thứ đâu đó ở giữa từng trang sách cũng đã trở thành một tinh thần không thể nguôi ngoai. đời sống vốn mang trong lòng nó một phép màu. phép màu cho phép mình hiểu những điều làm nên hạnh phúc và ngăn mình trước một/vài điều-không-cần-biết bao giờ. em không muốn liều lĩnh xâm chiếm những điều-không-cần-biết bởi vì điều mình không-biết sẽ không đem lại những dự cảm buồn.
em đã yêu một người như hoa cúc. tình yêu ấy dù không còn cái sáng rực của hoa, của nắng, của tuổi trẻ thênh thang nhưng lòng em yên ổn. tình yêu như suối nhỏ, như hơi thở mang trong lòng nó một hạnh phúc dài. tháng tư. thời gian như vẫn còn vướng víu vào đâu đĩ, không chần chừ mà cũng chẳng thể nhanh hơn. trí nhớ lắng cạn những được/mất giờ đây đã qua tay ráo hoảnh. nhịp đều trong ký ức, tiếng leng keng… leng keng… làm nên sự gọi về thi thoảng nhắc nhở một an nhiên.
em đã yêu một người như hoa cúc!
saigon, tháng tư/ 2009.