"Mưa Qua Sân Thượng" là một tự truyện được viết bằng những thao thức của tuổi niên thiếu từ buổi trưa 30 tháng 4-1975 đến tháng 4-1979, khi tác giả phải ra đi. Văn Trầm Hương lấp lánh như những vì tinh tú kết thành chuỗi sao đêm.
Xa nhà, trăm ngàn thứ để thương để nhớ, mà nhớ nhiều nhất là nhớ … chợ. Hễ cứ nhớ chợ thì, lạ thay, tôi không mấy nhớ hàng quà hàng bánh mà lại ưa để lòng mình vào hàng rau
khi cánh cửa ngũ-quan mở ra, ở cùng một thời điểm, trong ta có thể là ồ ạt hoặc trống rỗng; là ra đi hoặc ở lại; là cố chấp hoặc bao dung; là hiện thực hoặc siêu thực. không biết chừng…
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.