Đã đến mùa cao su trụi lá
Cả rừng cây lặng lẽ xương gầy
Có chút lạnh bay về đâu đó
Nên buổi chiều cao đến trên mây .
Chỉ đám lá khô xào xạt gió
Chạy quanh dưới gốc hát xôn xao
Có con chim nhỏ buồn thương nhớ
Lặng lẽ về xa một chốn nào .
Cũng nhớ và thương tôi qua đấy
Rừng cây quen thuộc suốt mười năm
Cái dáng cao gầy quen biết mấy
Như tôi vất vả đã bao lần .
Đông bước qua rồi, sương bỡ ngỡ
Rừng lá rụng vàng đón mùa xuân
Còn có ai tìm tôi gặp gỡ
Nhắc chuyện ngày xưa đã muộn màng ?
Tôi đi giữa rừng cây trụi lá
Những nhánh tay gầy ốm mỏng manh
Nắng ấm như còn vương đâu đó
Bỗng nhớ về em nỗi ngọt lành .
Gửi ý kiến của bạn