(bây giờ Saigon cũng chơi ngày Mẹ
trên đường đi “lô-cốt” giăng mắc
thấy dòng chữ “cảm ơn Mẹ” kết bằng hoa hồng đặt cạnh nhãn hiệu Dutch Lady trước các quán café wifi tủ kính
“làm ăn” thị trường khắc nghiệt có định hướng
thổi tung tất cả,
bất chấp tất cả
và khi cần, có thể vơ tất cả thành những chiến dịch quảng bá mỹ miều, hẩu lốn
dẫu ưa-ghét, nó cũng làm nhớ Mẹ)
Mẹ không bao giờ âu yếm, ve vuốt…
chỉ vì con mình là một gã trai?
đôi khi
Mẹ cô đơn,
giọt nước mắt
thằng con thấy Mẹ khóc
hệt như cô gái thanh xuân,
lăn dài, lăn dài…
ngất ngây
Mẹ không bao giờ biết
nó thèm bầu vú căng tròn như bất cứ đứa trẻ nào khát sữa?
(bầu vú vút cao, vút cao
khiến bao gã si tình ngày nao)
Mẹ không biết có lúc nó choáng váng nhận ra bầu vú bẹp dính dưới tấm ra đắp vội vã trong phòng cấp cứu…
khô khốc, vẫn một nỗi khát
sao vậy, sao Mẹ không biết, rất nhiều?
Mẹ còn không biết lời từ biệt khi chọn thinh không?
năm đó được hăm ba, nó đã đủ “hảo hớn” không dụi tay vào mắt khi Mẹ rất vội
chắc chắn vội…
V.2009
quốc ngọc