HAI CON BÓNG
Lửa cảm xúc bập bùng
Chữ hoài theo bắt bóng
Hai con bóng mung lung
Đổ ngờ nhau ảo ảnh
KHÔNG LỜI
Giấy hoang vu trắng
Bóng lời hiu hắt
Cảm xúc tôi chìm
Chữ ấm ức, im
BÀI THƠ
Xin như một ngọn nến
Xóa đi bóng tối chỗ tôi ngồi
Xin được là nơi đến
Gọi tôi về ngồi với bóng tôi
VU
VƠ
Hút mãi vực sâu
Tôi thành bóng tối
Lăn hoài nỗi đau
Tôi thành viên cuội
ĐIỂM TỰA
Xanh
ấm no đồng lúa
Cho tôi lòng tơ lụa. Tôi đi
Đá vàng một nương tựa
Cho tôi một bếp lửa. Tôi về
BÓNG
NHỚ
Mộng cũ ngàn năm trong gió
Đăm đăm tượng đá trông vời
Rêu phong vàng lên bóng nhớ
Chờ nhau cổ tích mòn hơi
THỀM MƯA
Trước thềm mưa tí tách
Hợp tan vòng quẩn quanh
Như tình yêu ảo ảnh
Tròn đi mãi không thành
ĐÊM QUA
Đêm
qua anh cùng em
Dặm đường nghe gió biếc
Đêm nay em nhìn lên
Nhìn lên.Vầng trăng khuyết
VÌ NHAU
Tại nửa vầng trăng khuyết
Bài thơ mê mải tìm
Tại bài thơ tứ tuyệt
Nửa vầng trăng như nguyên
CHIẾC BÓNG NÀO
Một bóng tôi trong ngày. Sẽ xóa
Một bóng ngày trong tôi. Sẽ qua
Chiếc bóng nào giữ tôi ở lại
Chiếc bóng nào buông tôi trôi xa