tại sao phải ngồi đây [đó, đây!] với những con chữ ngây ngô
đang trông chờ một phối ngẫu
vô cùng
cho sự đơn độc của chúng
chúng
a f ml v i z...
- nếu không khéo nghĩ, chắc chắn chúng sẽ mãi ... một mình! -
khi những thông tùng
đã biết xê lại gần nhau ấm cúng lạc lõng
ngô đồng
chưa kịp trổ thêm nụ hạnh ngộ
trời đã nong thêm trống vắng
đất vội chèn cứng yên tịnh
dường như thử thách vốn ù lì
mà bước kiên nhẫn, nếu không mạnh dạn
đường vòng mãi vẫn loanh quanh
ý nghĩ cứ thế rụt rè co cụm
đông đặc
hết, mọi thứ già nua
lọm khọm sẽ thất thần trước nút thắt thời gian
khu vườn mùa đông, đôi khi
cần được phục hồi
cách nào đó, trí nhớ [?!]
buốt giá
đang trĩu oằn
cuống trễ tràng
một hơi thở dốc.
trong khi chờ đợi [điều, chuyện lạ, một ngạc nhiên, bất ngờ, choáng ngộp ... !]
tôi đặt sự rỗi của mình
lên những con chữ bận bịu
một nguyên tắc mới:
đánh rối chúng lên trong
thinh lặng.
NNguong