Kính tặng Mẹ,
Thương gửi Chương Chương
1.
Chưa bao giờ
Tôi nhẹ như lúc tôi nghe tiếng khóc
Của đứa con tôi vừa sinh ra
Chưa bao giờ
Tôi mạnh khi nghĩ mình đang là mẹ
Mỗi khi nặng chĩu
Những điều trên làm tôi thấy nhẹ
2.
Con là tiếng gọi không ngơi nghỉ
Giữa đời chập chùng mộng mị
Con trong veo lòng suối
Bao lời đá cuội bình yên
Con trẻ thơ bền bỉ
Cho kiên trì nơi mẹ nở hoa
Con hải đăng sáng gọi
Tay thuyền mẹ vững trong đêm
Nụ cười con reo tiếng biển
Sóng mẹ về êm đềm nương tựa
Con hương nồng bếp lửa
Mùa đông mẹ ấm đêm thâu
Con nung nấu đợi chờ
Cho mẹ biết đâu là bến bờ phải đến
Trong muôn vàn lỗi hẹn của nhân sinh
3.
Tận cùng nụ cười mẹ
Là tiếng khóc con chào đời
Tận cùng hạt lệ mẹ
Là nước mắt con rơi
Tận cùng con đường mẹ
Là mỗi bước con đi tới
Và con ơi
Có thể tận cùng hư vô mẹ
Sẽ vẫn một ánh nhìn
Theo con trở lại
nguyễn thị khánh minh
Mother’s Day, May 13
Gửi ý kiến của bạn