Xin chào em, ta con bướm
vàng khựng lại
Trước đài hoa em hé mùa xuân
Ta những tưởng không có gì nghi ngại
Sao lần nầy ta cảm thấy phân vân.
Đã xưa lắm những gai đời
quào xước
Ta sá gì máu thịt của thân ta
Những đêm buồn những đêm say khướt
Ta lang thang như kẻ không nhà.
Em còn nhớ ta quỳ hôn em
lần chót
Nước mắt thư sinh khi lụy vì tình
Dưới trăng lạnh mình em chót vót
Mặc cho ta ngồi xếp những ân tình.
Mùa Xuân đi qua và mùa
Xuân sẽ tới
Em vàng hoa rồi cũng chớm vàng thu
Ta hiến tặng trái tim mình ngục tối
Dẫu thế nào ta muốn được luyến lưu.
Em còn nhớ khi em qua ngả
rẽ
Chẳng quay đầu luyến nhớ một ngày qua
Ta đứng đó nói với mình rất khẽ
Ta yêu em yêu say đắm thật thà.
Rồi từ đó em biệt tăm
biệt dạng
Ta cuộn mình ẩn núp trong đêm
Khi cuộc đời hoàng hôn chạng vạng
Ta giật mình những ao ước dầy thêm.
Xin chào em đài hoa xưa
tỏa nhụy
Những phong trần với biết mấy lần xuân
Ta tự hỏi ta con bướm vàng hệ lụy
Vẫn yêu em với hương tục đời trần.
Giờ khựng cánh giữa mùa
Xuân diễm tuyệt
Đài hoa em khép lại ủ tình xưa
Thuở thư sinh ta cúi hôn em mài miệt
Để bây giờ ta ngồi khóc giữa đêm mưa.
Đạm Thạch