Quán trưa ghế một ta ngồi
Ly bia cũng nhạt cảnh đời tiêu sơ
Vào ra quen mặt nghi ngờ
Vòng quay đã lặp đĩa mờ âm thanh
Buồn buồn thổi khói lên nhanh
Mờ hơi ẩm quán lạnh tanh hồn người
Ngoài trời vồi vội mưa rơi
Phố quen nhàn nhạt cảnh đời bay bay
Co ro hồn tỉnh chân say
Thân ta ướt át quên ngày nồng cơn
Nhớ em trăm sợi chờn vờn
Nhạc hâm nóng máu dập dờn da gai
Bia lưng. Ghế nóng. Mưa mài
Quanh ta cảnh tượng nhạt phai tình người
Ngồi đây trông thật thảnh thơi
Tủy xương dậm dật trăm lời nôn nao
Cảnh ta, kẻ lạ trông vào
Dài đuôi mắt liếc đủ xao dòng tình.
Gửi ý kiến của bạn