Nghe tết trở mình tôi không hát nữa
Không đi nữa
Không thở nữa
Làm thân cây gánh gồng mùa
Gánh gồng những đám mây chỉ biết bay qua mà quên trở lại
Gánh gồng nhánh tầm gửi đã cướp mất nỗi cô đơn của tôi
Và những chiếc lá bỏ đi khi chưa nhận nụ cười
Diệp lục ơi,
Sự sống chảy trong người hay người gieo sự sống?
Chiếc radio chơ vơ góc phòng suốt mùa đông câm nín
Qua thân thể tôi cọ rửa
Âm thanh gì như tiếng chim ca ngày xưa
Tiếng em ngày xưa
Nức nở
Bụi gai anh nhọc công trồng rồi chẳng nhớ
Kỷ niệm run run như mới chỉ bắt đầu
Chiếc son ngoan hơn công chúa ngủ trong rừng
Mọng môi ký ức
Rưng rức giao thừa
Nỡ nào đuổi năm cũ vào phong bao lì xì
Phố đêm ấy vắng gì như vắng một đêm
Chảy qua anh đi em
Tràn qua anh đi em
Tất cả niềm tin và hy vọng
Hoa thơm cùng trái đắng
Nghe tết trở mình mừng thôi nôi tình sầu
Đào hờn ngoài kia mai giận trong này
11/2012
TRỊNH SƠN.